"Khụ khụ…"

Tôi và ông nội chẳng buồn để ý đến Tôn Khả Khả, cầm miếng vải vào bàn làm việc trong thư phòng, bật đèn bàn công suất cao, lấy kính lúp ra xem xét kỹ lưỡng.

"Bề mặt vải thực ra vẫn có vết ăn mòn nhẹ, nhưng đường kim mũi chỉ đúng là trông như mới thêu."

Tôi liếc nhìn Tôn Khả Khả, thì thầm hỏi ông nội:

"Chẳng lẽ chị dâu của Tôn Khả Khả là truyền nhân của một dòng họ thêu cổ nào đó, cố tình bày ra cái bẫy này để đ/á/nh mặt cháu?"

"Nhưng cũng không thể thêu chú heo Peppa lên một miếng vải tốt thế này chứ, chẳng phải là phá hoại sao!"

Ông nội vuốt râu, lắc đầu.

"Cũng không giống con bé đi/ên này, cháu nhìn kỹ đi, trên đường chỉ này cũng có một lớp dầu x/á/c mỏng!"

Dầu x/á/c là thứ thấm vào vải, bề mặt nhìn không ra dấu vết gì, nhưng khi soi dưới kính lúp, rõ ràng có thể thấy lớp ngoài cùng của chỉ có màu đậm hơn một chút.

"Đúng là kỳ lạ thật, chỉ mới mà sao lại có dầu x/á/c, trừ phi chính cái nhuận thi đó tự thêu…"

Tôi dừng lại đột ngột, kinh hãi trợn tròn mắt, cùng ông nội đồng loạt quay đầu, nhìn về phía Liễu Oanh đang đứng ngoài sân.

"Ực…"

Tôi nuốt nước bọt, giọng run run.

"Ông nội, chính ông dạy cháu mà, nhuận thi không thể biến thành x/á/c sống đúng không?"

Khi chúng tôi nói chuyện, không để ý rằng điện thoại của tôi vẫn đặt trên bàn, livestream vẫn đang chạy.

Bình luận:

"Nói thật, tôi hơi khâm phục M/ộ Dung Nguyệt đấy, thà nghi ngờ một cái x/á/c thêu hoa chứ nhất quyết không chịu nhận là mình nhìn nhầm, tôi sống thiếu tự tin thế này quá!"

"Nói thật tôi cũng khâm phục đám thủy quân các người, thế này mà vẫn tìm được điểm để khen?"

"Đúng thế, cô ta không chịu nhận cũng chẳng ích gì, chính họ nói nhuận thi không biến thành x/á/c sống, tự chặn đường lui rồi, xem cô ta lát nữa xoay sở kiểu gì!"

"Ừ, loại người càng miệng cứng, lúc bị đ/á/nh mặt càng đã mắt!"

"Có gì đâu, tôi đoán ông nội cô ta lại tìm cách bao che thôi, chờ xem đi, hai ông cháu này mở miệng là ba hoa chích chòe!"

Ông nội lùi lại hai bước, trên mặt thoáng hiện vẻ do dự.

"Về lý thì không thể, chỉ trừ một trường hợp đặc biệt…"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm