Tôi muốn chối nhưng miệng rồi lại biết phải nói cái gì.
Xét cho thì quyền hạn vị trí thư quả rất mơ hồ.
Trong đó gồm trợ lý cuộc sống.
Tô được xem “Tổng yếu đuối, biết chăm sóc thân”, nhưng nhìn đi, việc ăn hay ăn chủ ý tôi.
Nhà phải sửa sang lại nhưng này đang bận cho ra dòng sản phẩm mới nên việc thiết kế sát thi công đều do phụ trách.
Nhưng suy cho thì chuyện kết hôn này được với công việc khác, trong lòng sinh ra chút chán nản.
Chuyện này sao hả…
Tôi từng yêu đương, vậy bây phải tổ chức hôn cho Chihuahua.
Trong bận bù đầu thì Chihuahua lại phong đại giá mặc vào người bộ váy cưới trắng tinh.
Mọi người đều nói tình nhân trong bóng tối suốt bảy năm.
Kể xuất thì hình ảnh trong mọi người đã biến thành chịu nhục chịu khổ rồi.
Tô Thần, chuyện căn phải chuyện người mà.
Tôi bụng bực dọc, nhưng ai bảo chỉ người công, miễn cưỡng tệp liệu mới ra: “Thời gian kinh tính nhiêu.”
“Thời gian do em quyết định, kinh ba triệu.”
Bàn tay đ/á/nh máy tính dừng lại.
Tôi nghi ngờ tai mình vấn đề.
“Bao nhiêu?”
Tô ngồi trên ghế ông chủ, nhẹ giọng nói: “Ba triệu.”
A!
A a!
A a a a a!
Tôi đứng bật dậy rồi lên hai bước, kích động r/un bưng tách trà lên uống hai ngụm ổn định tâm trạng, sau đó quay lại ghế sô pha, nghiêm ngồi xuống.
Ba triệu!
Tất cả đều do do phụ trách.
Từ trước đến nay từng tay xử lý dự án lớn như vậy.
Hôn khâu này nối khâu rất nhiều hạng mục phải làm.
Tôi thể ki/ếm được nhiêu chiết khấu hoa hồng các thầu đó.
Diệp Thấm, lai tốt đẹp cô đang ở trước rồi.
“Cưới, cưới càng sớm càng tốt.” Mấy đầu ngón tay run lên, nhanh trên bàn phím máy tính, viết ra kế hoạch cho hôn lễ: tổng, bảo cho hôn hoành tráng nhất.”
Tôi ném ra khỏi văn phòng.
Trước ném hung hăng hét lên “cút”.
Nhưng quan trọng.
Bây người thân nhất trên đời này.
Anh ruột tôi.
Vậy nếu cưới Mộc Nhi thì sao nhỉ?
Diệp Thấm sẵn sàng thừa nhận người mẹ này, haizz.
Cái tam cẩu huyết, cái người ch*t ta sống, đều tồn tại, chúng nhà ba người hạnh phúc.
Ngay ngón tay đang như bay trên bàn phím viết kế hoạch cho hôn thì điện reo lên.
Lý Mộc Nhi gọi điện cho tôi: “Cô ra ngoài cho tôi.”
“Ơ, mẹ à.”
“Hả?”
“Được, được, đang trên đây.”