Tơ duyên lệ quỷ

Chương 6

11/06/2024 21:01

Thương vốn dĩ muốn triệu hồi Q/uỷ sai.

Anh luôn miệng nhân quả tuần hoàn, vạn sự vạn vật tự duyên phận.

Tôi liền bày tỏ:

“Không chuyện đời người, chuyện vi phạm pháp luật”.

“Sau khi tiền, mỗi đều sẽ tạ lễ cho anh”.

Không việc gì thể giải quyết được bằng nhang.

Nếu như có...

Vậy thêm hai cây!

Quả nhiên, anh ngừng triệu hồi cổng môn.

Nữ thấy hy vọng, liền vàng bảo đảm, nói:

“Đúng, sẽ đại nhân phải xử đâu”.

Cô ấy bắt đầu kể về cuộc đời trước của mình:

“Tôi tên con đ/ộc nhất của đoàn Thị”.

Tôi nhiên:

“Tập đoàn Thị, ông lớn đầu mại quốc tế xuất nhập khẩu hả?”.

Dương hai má ửng đỏ:

“Đúng... đúng vậy, ngoài việc tiền cũng mức gh/ê g/ớm lắm đâu”.

Tôi hai ng/ực.

Rất tốt.

Xem hai tỷ lấy được chắc rồi.

“Ba tháng bố vì một vụ ăn ngay đêm”.

“Ai đường lại xảy t/ai n/ạn”.

Tiếng của dần dần nghẹn lại.

“Bố ngột qu/a đ/ời, căn bản chịu được cú shock luôn cảm thấy điều gì kỳ lạ”.

“Tôi nhiều lần tìm tên tài xế gây t/ai n/ạn, nhưng hắn luôn miệng phủ nhận, bản thân xe lúc buồn ngủ nên mới gây t/ai n/ạn”.

“Nhưng trực giác mách bảo tôi, hắn nhất định vấn đề”.

“Quả nhiên, lâu sau hắn bắt giam, nhưng ngay sau liền người âm hắn giảm án”.

Cô ấy đây, ánh mắt đều h/ận th/ù:

“Mọi người biết người ai không?”

“Em trai của ba tôi, chú ruột của tôi!”.

“Bố mất ông liền ra, đ/au lòng phải quản lý chuyện công ty”.

“Tôi cứ chú người thân nhất của còn sót lại thế gian ông thực con quái thú đội người”.

Dương siết ch/ặt lòng bàn tay, gần như lủng thịt.

Thương nhìn khắp người cuộn trào oán anh giơ lên.

Một đạo huyền quang xuất hiện, liền tiêu trừ.

Tâm trạng của dần trở nên bình tĩnh lại.

Cô ấy nở một nụ cười thê lương:

“Chỉ đáng tiếc, lúc dẫn sói vào nhà, chưa kịp giao chứng cứ cho cảnh sát hắn phát hiện”.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17