Quý đúng năm sau mới phóng thích.
Vừa thoát khỏi cấm cung, nàng đúng gặp lễ sinh thần của Hoàng đế.
Dù bị giam hãm lâu ngày, ngày thấy ánh thế mà sắc lại càng hồng hào ngần, diễm lệ khôn tả.
Ta cũng khó lòng rời khỏi dung ấy.
Nhưng vẻ đẹp tuyệt sắc ấy Thiên tử khác nào đàn gảy tai trâu.
Vừa thấy dáng Phi, nội tâm Hoàng đế cuồn cuộn sóng cồn:
[Tiêu đời rồi! thân năm trời mới phục!]
[Cẩm Y vệ bẩm báo xích với roj da của nàng ta vẫn cất kỹ, thật là á/c mộng! Lại có nữ nhân nhăm nhe h/ại trẫm!]
[Ái ôi nhìn trẫm bằng ánh ấy! sợ Hoảng lắm!]
Ta nín cười ngẩng đầu, chợt thấy trong ánh hướng về thượng tràn ngập cuồ/ng nhiệt
Không chút nào giấu giếm.
Quả mấy tháng sau đó, mỗi lần ngự giá cung trở về, long thượng đều tái nhợt.
Hồ Thái y đành phải tăng liều th/uốc bổ.
Song cảnh tượng ấy kéo dài bao lâu, bỗng đột tử trong cung.
Nguyên nhân công bố là bạo bệ/nh.
Nhưng Y vệ điều hiện, ấy là đ/ộc.