[Đam mỹ] Thước Phạt

Chương 13

18/12/2024 16:00

13.

Một ngày trước kết quả đại học, Phó ôm laptop đến nhà lúc nửa đêm, đúng giờ xem điểm.

Tổng điểm 492.

Phó "Khá kém."

?

Nghiêng đầu nhìn sang: "Hay em học năm nữa đi?"

Gân xanh trên trán gi/ật giật: "Anh cút đi được không?"

"Không." Phó tay phải lướt trên máy tính, tay trái qua loa đầu tôi: không phải không cách, không học thôi."

Phó tra c/ứu liệu mấy tiếng hồ, hôm sau tìm chuyên gia vấn sinh cho tôi.

Phó chỉ cầu.

Phải ở Hải Thành.

Tôi cho chuyên gia kia về, nói với Phó Triêu:

"Nếu em nhất định phải rời Hải Thành sao?"

Phó rời mắt màn hình máy tính, nhìn tôi: nói gì?"

Tôi nhìn thẳng vào mắt rời Hải Thành."

"Không nào." Có cảm thấy giọng quá cứng rắn, Phó dịu giọng: "Hải Thành trường tốt, sẽ cho em vào trường nhất phạm vi điểm số này, em không cần phải đi đâu xa."

Tôi nhìn thẳng vào không nghe lời sao?"

Phó không trả lời, day mi tay tháo kính, tay lấy cổ áo tôi, đầu xuống.

Thật lòng mà nói, nụ Phó cảm giác.

Kiểu như trút hết những kìm nén, như cư/ớp đoạt, hữu.

Anh mặt lên, trán vào trán tôi: "Anh sợ nhất chuyện này xảy ra."

"Em chạy, sẽ bắt đầu bay."

Phó "Tiểu ngăn em không?"

"Có thể." làm nũng: "Anh đuổi Vân Cảnh đi, em sẽ không đi nữa."

Phó ôm tôi, vùi đầu vào vai ta, cười "Đừng đáng như vậy."

"?"

"Vân Cảnh sẽ Em không thấy sao? Cậu người Vân Sâm."

Tôi đẩy vẻ mặt "Nói rõ hơn đi."

"Muốn biết đến làm việc cho anh."

"Em mới mười tám tuổi!"

"Năm mười tám tuổi cùng người đầu ở phố rồi."

Được rồi, được rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm