Đêm giao thừa, trong bữa tiệc gia tộc.
Bố tôi cùng mẹ kế đứng giữa đại sảnh nói những lời xã giao giả tạo, họ hàng hai bên cũng cười đáp lễ một cách gượng gạo, bầu không khí giả lả đến buồn nôn.
Tôi ngồi thẫn thờ, nhìn ly rư/ợu trên bàn, thì bất ngờ bị hất mạnh khiến rư/ợu văng đầy người.
Nhân viên phục vụ vội vàng xin lỗi, khom người nhặt những mảnh ly vỡ.
Nhìn bộ đồ ướt sũng, tôi cau mày: "Thôi đừng nhặt nữa, gọi lao công đến..."
Khi nhận ra gương mặt người phục vụ, tôi đứng hình, câu nói dở dang.
"...Lâm Tham Thương?"
Lâm Tham Thương trong bộ đồng phục nhân viên khựng lại, tiếp tục cúi đầu thu dọn đồ đạc.
Quản lý khách sạn nghe thấy chạy đến, quát m/ắng Lâm Tham Thương một trận rồi quay sang cười xã giao với tôi.
Tôi phẩy tay, chỉ vào Lâm Tham Thương: "Để cậu ấy dẫn tôi đi thay đồ."
Vừa bước vào phòng do khách sạn sắp xếp, Lâm Tham Thương cắn môi lên tiếng.
"Tiền giặt ủi bao nhiêu, tôi trả."
Buổi tiệc nhàm chán khiến tôi bỗng muốn trêu chọc người trước mặt.
"Không nhiều, vài nghìn thôi. Nhưng nếu cậu phục vụ tôi chu đáo, tôi sẽ miễn cho."
Không ngờ vị học bá Lâm Tham Thương luôn điềm tĩnh giờ đây đỏ mặt tía tai.
Hắn đứng im khiến tôi sốt ruột, đang định châm chọc thì bỗng thấy hắn từ từ giơ tay lên.
Tôi nhắm mắt chuẩn bị tận hưởng "dịch vụ", nhưng khi nghe tiếng sột soạt, liền thấy không ổn.
Mở mắt ra, Lâm Tham Thương đã cởi xong áo trên người.
Tôi hoảng hốt nhảy khỏi ghế sofa: "Ch*t ti/ệt! Lâm Tham Thương, cậu cởi đồ làm gì?"
Lâm Tham Thương gồng mình chịu đựng sự nh/ục nh/ã.
"Hà thiếu gia không phải bảo tôi phục vụ sao? Dịch vụ bọn gay các cậu cần, chẳng phải như thế này à?"
Cái quái gì thế?
Bọn gay chúng tôi?
Tôi gi/ận dữ quát: "Đứa nào gay hả? Cậu mới là đồ gay! Đầu cậu toàn nghĩ cái gì thế!"
"Tôi bảo cậu massage chân cho tôi! Là nhân viên ở đây mà cậu không biết khách sạn này nổi tiếng với dịch vụ massage chân à?"
Lâm Tham Thương ngẩn người, mặt trắng bệch, giọng khàn đi:
"Tôi làm thời vụ, chỉ phụ trách sảnh tiệc, nên không biết."
Tôi nhắm mắt, chán ngán phẩy tay: "Thôi được rồi, cậu ra ngoài đi."
"Còn đồ của cậu..."
"Còn quần áo, khỏi bận tâm. Tôi nhiều đồ lắm, không thiếu một bộ cậu làm bẩn đâu."