Nóng.
Da ấy nóng như thể nước sôi trăm vậy.
Mặt đỏ bừng, cảnh tượng hai người lấy nhau cứ liên hiện lên trong đầu.
Tôi muốn rút tay ra, nhưng giữ ch/ặt tay trên cơ bụng rắn chắc rời đi.
"Sờ đi, chẳng phải em thích sờ sao?"
"Sao thế, bây giờ chê thân hình à?"
"Em đâu có vậy, em còn ra nhanh lên, nhanh lên nữa cơ mà…"
Trời ơi, mặt mũi đâu rồi?
Bị trắng ra mấy chuyện đó trước mặt, x/ấu hổ dâng lên tận óc.
Tôi lộn rút được tay ra khỏi cơ bụng anh.
"Cố Thận, đi/ên à?"
"Em đi xem nam người sao? Có đụng đến chắc? có xài tiền đâu!"
"Hơn nữa em thích em xem, em vui em sờ, liên quan tới anh! Em chỉ muốn nhìn bản mặt như x/á/c ch*t thôi!"
Tôi bỗng dưng hùng hổ, ngừng phản kích.
Tôi bắt xả bực bội lên người anh.
"Anh mà quản em hả?"
"Em thích làm làm!"
"Em biết nhé - thân kỹ tệ sức!"
Ánh mắt nheo khiến rùng mình.
Nhưng phụ nữ Trung Quốc vốn kiên cường.
Ít nhất trong giây phút này, dễ dàng hàng.
Tôi ngẩng hất cằm lên đầy khích.
"Cứ thử xem!"
"Kiều Tiểu An."
Cố Thận chậm rãi cất tiếng.
Anh biệt mà đặt tôi.
"Hình như em một chuyện rồi. Hôm nay chúng ta đã đăng ký kết hôn, chồng hợp pháp em."
Anh áp sát thầm:
"Em hỏi dựa mà quản em?"
"Đừng đêm nay tân hôn."
"Khi về đến nhà, sẽ thực hành em biết dựa gì!"
Tôi nghe xong, như chìm xuống đáy.
Xong rồi, thật chọc gi/ận thật rồi.