Beta Mới Là Thần

Chương 4

10/11/2025 18:03

Khi tôi về nhà, Bạch Văn đang ngồi thẫn thờ trên sofa.

Thấy tôi bước vào, cậu ta vội vã hỏi: "Mấy ngày nay em đi đâu thế?"

Tôi hơi nhíu mày, cậu ta lập tức nhận ra mình thất lễ: "Xin lỗi."

Rồi cậu ta bước lại đón lấy áo khoác tôi cởi ra, người đơ ra một chút.

Tôi chợt nhớ cậu ta là Omega, có thể ngửi thấy mùi pheromone.

Thấy hứng thú, tôi hỏi: "Mùi gì thế?"

Dù sao tôi cũng không ngửi được.

Cậu ta hít một hơi: "Rất nồng, hình như là mùi rư/ợu Brandy."

Nói xong cậu cúi mắt xuống, vẻ mặt tiều tụy, như có điều gì nghẹn lại trong cổ họng.

Cuối cùng cậu ta vẫn không kìm được mà hỏi: "Vậy mấy ngày nay em không về nhà... là ở bên người đó sao?"

Tôi không hài lòng với câu hỏi này của Bạch Văn.

Lý do tôi giữ cậu ta bên cạnh lâu nhất chính vì cậu ta đủ ngoan ngoãn và hiểu chuyện.

Tôi không phải kẻ trăng hoa, cũng không như bạn bè trong giới thích "cắm cờ nhiều màu". Với chuyện tình dục, tôi không quá nhiệt tình theo đuổi. Nên có mỗi Bạch Văn là đủ rồi.

Chỉ có điều phản ứng hôm nay của cậu ta khiến tôi rất không hài lòng.

Tôi đứng yên nhìn cậu ta, nghĩ xem có nên đổi người khác.

Cậu ta bước tới ôm nhẹ tôi, giọng nói nghẹn ngào đầy bất an truyền qua làn da khi tiếp xúc: "Em đã ở bên anh ba năm rồi, mọi người đều nói anh lạnh lùng, sẽ chẳng yêu ai bao giờ."

"Nhưng em biết thực ra anh rất dịu dàng, luôn đối xử tốt với em."

"Anh có chút tình cảm nào với em không?"

Đến cuối câu, giọng cậu ta đã r/un r/ẩy.

Tôi hiểu nỗi bất an của cậu ta đến từ đâu. Cuối cùng tôi chỉ xoa nhẹ mái tóc cậu ta, động tác dịu dàng an ủi: "Câu hỏi như vậy, tôi mong đây là lần cuối cùng."

Nuôi một con chó ba năm cũng có chút tình cảm, huống chi là người. Tôi hiếm khi khoan dung với Bạch Văn đến thế.

Người cậu ta run lên, nở nụ cười đắng nghét.

Tôi cảm nhận được giọt nước mắt ấm áp rơi xuống.

Trông thật tội nghiệp, khiến lòng người xót thương.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm