Anh Ấy Thay Đổi Rồi

Chương 17

21/11/2024 15:41

Buổi tối ấy, tiếng còi o đ vang lên suốt đêm trên núi. Một cuộc truy quét lâu sắp bắt đầu, khởi đầu bằng tại Nguyệt.

Tôi đã căn nhà suốt bảy tháng. Trong khoảng ỏi đã lục soát góc ngôi nhà rộng k ấy cuối tìm guitar góc nhạc cụ.

Anh chưa chạm đã mạt, xứng với vị thế hiện bởi thân trống rỗng ấy, ổ cứng di chứa bộ k với đã gây ra suốt qua.

B ằ cách ngưỡng hoặc nghệ sĩ đầy hy vọng đã bị r trên đều lưu lại.

“Không n â ấy, ngay cả trước thế giới này, bản thân đã trải điều tương tự. thể đó đệm ta – chung chí lòng vì mới thể thành tập thể chung.”

Viên phụ nhiệm vụ kiên nhẫn giải thích với tôi.

“Hơn nữa, họ phạm tội ì cả các tội kinh tế, ô l à ấ m sản lồ. Phạm vi rộng, liên quan nhiều giới, nếu bằng chứng x/á/c thực thì khó quét sạch bọn chúng.”

“Ba làm Chu bị g, hiện đều an toàn. Cảm ơn đã cống lớn việc Triệu.”

Tôi gì, cốc nóng uể oải, suy nghĩ thành làn sương bốc lên.

Bên phòng thẩm vấn sáng choang, bận rộn Nhìn cảnh ấy, ký ức trôi ngày xưa, ngồi nơi này, biết làm gì để gặp Nguyệt.

Khi đã gặp ngay sau ra khỏi cửa.

Người ấy đưa tấm danh thiếp, tự giới thiệu ty giải trí khác thể giúp thoát khỏi tình cảnh này, thậm chí giúp ký hợp nâng đỡ anh.

Chỉ điều duy nhất: rời anh.

“Con trai nhà họ Lộ đối với các mớ phức giải quyết với ông chuyện dễ như bàn tay.” ấy nói, “ông nhìn trúng Tần, mới ra tay giúp đỡ - với điều sẽ xuất hiện cạnh ta nữa.”

“Muốn vươn thể điểm yếu.”

Tôi đã nghĩ rằng, sau rời khỏi con sông Tứ Thập ngày thể dựa nỗ lực mình để tương lai tốt đẹp hơn.

Thực tế thì cuộc đời chưa nhiều lựa chọn vậy.

Tôi nhìn ằ m ằ m sắc trời đỏ chầm chậm “được.”

Từ cuộc đời chính thức chia cách.

Anh cõi hoa về, vẫn mãi chìm đời sống mịt.

Lúc nhỏ, thầy giáo gì đặc biệt, sau ông lão m/ù học rất kém. thường, cuộc đời thường, giống như hàng hàng vạn kia.

Tôi song hành đoạn đường ngắn, cuộc đời đã đúng quỹ đạo nó.

Tôi nghĩ, lẽ sẽ gặp lại.

Không đã nổi tiếng ngày xưa thể tưởng ba gái lạ đã tìm tôi.

Họ rằng, chị gái họ, luôn trợ họ học hành, đã m ấ t.

Sau tìm bờ sông, đã phình lên r ắ gần như thể ra.

“Pháp y nói, trên cơ thể ấy í vết bị x â m ạ i…”

Họ khóc kể rất nhiều, chị gái họ trung thành trước m ấ t í h, ấy mình may trúng giải, ăn tối mình.

Họ đã báo vụ việc liên quan rộng cảnh cần g.

Cảnh đã đ r rất lâu, cuối tìm đoạn băng nhiều trước, đó khoảnh khắc ngắn ngủi ghi cảnh n ệ dưới đường hầm.

Trong khung hình rung ấy, nhạt bóng dáng đặt guitar xuống, nắm lấy tay tôi.

“Cô cần giúp đỡ.”

Tôi người, lời.

Khi ấy, đang làm việc tầm thường, lương vừa để tự nuôi sống bản thân, đang v l cuộc sống đời thường.

Còn đã ngôi sao treo trên cao.

Tôi tin tức, phim ảnh lời ta kể, chưa với ai biết anh.

Những lần ấy, mình nhòa đi.

Tôi đã gần như quên rằng, yêu sâu sắc vậy.

“... Anh ấy, lẽ thành thế này.”

Tôi lau nhìn lên viên cảnh vụng tay tả lại, “Các đ r rồi, chắc biết mà, trước đây ấy trại tạm giam vì bảo vệ gái nhỏ đ với thể vào…”

Viên cảnh khẽ thở hiểu lo lắng cô, con rồi đổi.”

Sự phồn hoa m o ánh quyền lực khiến lòng lay động.

Câu ấy như m ũ sắc bén, xuyên tâm can làm đ đ ớ l như cuộn miệng.

Một lúc lâu mới thốt ra: “Nhưng, ấy chắc hẳn rất tôi.”

Nếu ấy thực sự thành con như hiện ă m nhất chính cách cớ đ o đó để rời bỏ anh.

Nhưng vẫn ý giúp họ.

Chính đã ỏ r lúc kéo ấy lại.

Khi tái ngộ, ra cảnh đúng.

Tần thận trọng è hơn hết; căn nhà rộng lớn thuê giúp việc, thậm chí phép quản lý tự tiện ra vào.

Mọi cẩn trọng, tĩnh ấy, trước mặt mới hóa thành bụi.

đã đi đoạn đường ấy cực, sự ù đó sinh sôi tình yêu.

Cảm xúc ấy đan xen, biến thành dây xoắn vặn, bủa vây lấy anh.

Anh càng lên dây càng t, chiếc đ â m â ị t.

Anh khao khát đôi nỗi đ ấy trả tôi.

Đêm bị sốt thiếp đi.

Tôi chiếc khăn đ đã ấm trên trán ngồi khẽ nói: biết chưa vì tất cả do khởi đầu.”

“Em chỉ… tiếp tục như thế nữa.”

Đến lúc đầu rồi, lúc đầu rồi.

Tôi đứng dậy, ra ngoài, gửi bộ chứng cứ đã sao chép ổ cứng với báo độ tối đó cảnh sát.

Khi lại, vẫn đang ngủ say, gọi tên cơn mê.

Tôi ta sẽ chia nữa. Đó r á.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25