Ngày Ngày Dạy Dỗ Đại Ca Giang Hồ

Chương 5

16/03/2025 19:12

Sau khi nhận nhà, làm thủ tục Hoa thành.

Trưa hôm ấy giáo đang bài bục, ngồi dưới đầu ngủ gục.

Em ấy ngồi một mình ở hàng trước rác.

Tôi lặng bước tới, đặt cặp sách cạnh Trạm, rút đại một sách em ấy.

Mở ra xem, ôi trời, sách trắng còn hơn mặt tôi, chẳng thèm ghi tên.

Chuông hết tiết vang lên, giáo vừa ra khỏi liền chân Trạm.

Tiếng động lớn khiến lớp ồn đột nhiên im bặt.

Cậu bé ngồi trước nhảy phóc ra xa hai liếc nhìn đang dần tỉnh giấc: mới, anh chuồn đi, không lát mất mạng đấy."

nổi hung thần thật rồi.

Tôi lịch cười với m/ập: "Cảm ơn cảnh báo."

Quay sang, thêm phát Trạm.

Tiểu B/éo: "!!!"

cựa mình, không ngẩng đầu, tay vơ đại sách ném tới, giọng bực dọc: "Cút!"

Xoay hướng khác, tiếp tục ngủ.

Tôi đỡ lấy thêm phát nữa.

"Mẹ nó! Mẹ kiếp có thôi không hả?!"

cuối cùng cũng chịu ngồi dậy, mặt như tiền nhìn tôi, rồi đơ người.

Hắn nhìn chằm chằm hồi ngửa cổ dựa tường, mặt tự nói: tỉnh."

Tôi ném sách em: "Giờ tỉnh chưa?"

Lý Trạm: "........"

Chuông lớp reo, "Sao anh đây?"

"Chuyển trường."

nhíu mày: "Chuyển làm gì? của anh tốt thế kia. Thành Hoa toàn rác rưởi à?"

"Theo đuổi em."

"Cái gì?"

Tôi áp sát, thì bên tai hắn: "Chuyển để theo đuổi em."

giơ tay chống trán đẩy ra, cười lạnh: "Tao gh/ét nhất loại n/ão yêu đương đấy."

Buông tay, mặt vô h/ồn: "Cảnh Chiêu, đi."

Giáo Anh bục không nhịn nổi: "Lý Trạm! Dẫn cái bạn cùng mới của ra ngoài mà thân mật!"

Lý Trạm: ".........."

Tôi: ".........."

Lặng che mặt.

Ôi, x/ấu hổ quá.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

nguyên nhân lan, kết quả như bồ công anh (chỉ mối nhân duyên đẹp như hoa lan nhưng kết thúc tan tác như bông lau)

Chương 18
Vào dịp kỷ niệm một năm ngày cưới, Hứa Úy đặc biệt tổ chức cho tôi một buổi trình diễn pháo hoa hoành tráng. Vốn là người đàn ông thẳng thắn không hiểu lãng mạn, chúng tôi ở bên nhau hơn ba năm, những ngày trọng đại của đôi lứa luôn cần tôi nhắc khéo. Lần này anh ấy chủ động chuẩn bị bất ngờ cho tôi, đương nhiên tôi vô cùng hạnh phúc. Dưới ánh pháo hoa rực rỡ, bạn bè xung quanh hò reo: "Hôn đi! Hôn đi!". Hứa Úy một tay ôm eo tôi, tay kia nhẹ nhàng nâng cằm tôi, từ từ cúi xuống. Tôi e thẹn kiễng chân hưởng ứng. Đúng lúc đôi môi sắp chạm nhau, bất ngờ một đứa trẻ từ phía xông tới, húc mạnh vào hông tôi. Tôi loạng choạng ngã sấp xuống đất. "Đồ phụ nữ xấu xa, cướp mất bố của con! Mày đúng là đồ hồ ly tinh, tiểu tam!" Đứa trẻ gào thét với vẻ mặt đầy hận thù.
Hiện đại
Nữ Cường
Tình cảm
0