"Chị Nguyệt Nhi hôm nay chơi có vui không?"

Nam chính trở lại bình thường, h/ồn vía tôi cũng bay về đủ cả.

Giọng nữ chính ngọt ngào ngoan ngoãn: "Dạ, thư ký Lâm luôn chăm sóc em chu đáo."

Chà.

Nữ chính bắt đầu nói tốt cho tôi rồi.

Thật lòng mà nói, tôi hơi chịu không nổi phiên bản mềm mại thế này của cô ấy.

Đang định nói vài câu xã giao, cái tên khốn kiếp kia đã cất giọng.

"Đó là việc cô ấy phải làm, nếu không xử lý nổi chuyện nhỏ nhặt thế này thì tôi giữ cô ta làm gì."

Tôi:

Vâng, em c/âm miệng ạ.

Anh bạn ơi tỉnh lại đi, tôi làm chưa đủ nhiều sao?

Mà lương tháng 14.000 của tôi đây, đâu phải 140.000.

Anh còn muốn gì nữa?

Phục vụ quỳ cũng được, nhưng số tiền anh trả...

Nó bảo nó không xứng đáng.

Sau phút im lặng ngắn ngủi, nữ chính dịu dàng đề xuất.

"Anh à, anh tăng lương cho chị thư ký Lâm đi."

Trong lòng tôi dâng lên luồng hơi ấm.

Chắc cô ấy đã nhận ra sự bối rối khi tôi từ chối gọi taxi.

Mấy bữa nay không cho cô ấy mượn thẻ ăn căng tin uổng phí.

Nhưng tôi cứ nghĩ nam chính sẽ từ chối.

Không ngờ hắn lại dễ dàng đồng ý.

"Được, hiếm khi Nguyệt Nhi đòi hỏi gì, tất nhiên anh không từ chối."

Nghe giọng điệu này, chắc được tăng kha khá đây.

Tim đ/ập thình thịch, tôi suýt nữa đã không kìm được niềm vui.

Giọng nam chính pha chút cười khẽ.

Phải công nhận, khi không lên cơn "đi/ên", hắn đúng là rất ngầu.

Hóa ra chỉ có sức mạnh đồng tiền mới lay chuyển được tôi.

"Nhưng mà..."

Nhưng mà?

Khoan đã mọi người ơi.

Tôi khen hơi sớm.

Nam chính đúng là vô liêm sỉ, dám lấy ơn ép nữ chính đòi báo đáp.

X#@%¥ #% ¥. #@#¥

"Vậy anh nhớ tháng sau tăng lương cho chị thư ký Lâm nhé."

"Dễ thôi, đợi gì tháng sau, tháng này tăng luôn."

Chà!

Tôi liếc nhìn lịch, ngày kia là ngày lĩnh lương rồi.

Thế rồi thứ Hai đến.

Nhìn chằm chằm vào tài khoản với 200 tệ tăng thêm so với tháng trước.

Tôi chìm vào trầm tư.

Anh bạn ơi, anh có thấy có lỗi với tấm lòng của nữ chính không?

Dễ dàng vòi được 100 triệu từ bà Tần, mà tăng lương cho tôi mỗi 200 tệ?

Ánh sáng nhân tính nơi anh chàng này, tôi thật sự chẳng thấy đâu cả.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm