Dư Tiên Phần 1

Chương 7.

18/02/2025 11:04

“Cháu yêu, bây giờ nó không nhớ gì hết.”

“Nhưng nó bất t//ử bất di//ệt, sau khi trưởng thành thì đạo hạnh ngập trời, từ đây về sau, con chỉ được làm bạn với nó, tuyệt đối không được làm kẻ địch với nó.”

Bà nội dạy cho tôi vài chiêu pháp thuần hóa rắn.

Rồi đưa cho tôi một lá b//ùa không chữ, chỉ nói rằng trong tương lai, không chừng nó có thể c/ứu mạ//ng tôi.

“Cháu yêu, sau khi ta mất, con hãy ch//ôn ta trong núi sâu, không được quay lại thăm ta, cũng không được t//ế b//ái ta.”

“Đời này của ta đã phạm phải ngh//iệp chướng, có thể sống lâu tới bây giờ cũng đã mãn nguyện rồi.”

“Nhưng...” Mắt bà tôi ngày càng đỏ, đến cả giọng cũng bắt đầu nghẹn ngào r/un r/ẩy, “Ta đã bốc cho con hàng chục quẻ rồi, quẻ nào cũng là t//ử!”

“Là ta đã h//ại con, là ta h//ại con rồi!”

Bà nội bắt tôi nhặt rắn nhỏ lên, rồi bắt tôi học cách làm mẹ, rồi bảo tôi tắm rửa và cho rắn nhỏ ăn một cách cẩn thận, tỉ mỉ dạy tôi cách bện cỏ khô để làm tổ cho nó đi ngủ.

Ngày đó, nội tôi như đèn sắp cạn dầu, nhưng vẫn cố gắng hết sức truyền thụ lại hết bản lĩnh cả đời bà cho tôi.

Tôi kìm nén nỗi buồn trong lòng, không biết đã bao nhiêu lần nuốt xuống nỗi chua xót này.

Chỉ mong bà tôi có thể an lòng.

“Cháu yêu, con hãy nhớ kỹ!”

“Rắn nhỏ chỉ cần 6 năm thì trưởng thành, sau 6 năm, nó sẽ khôi phục hình dáng con người, đến lúc đó, con phải qu//ăng nó đi.”

Nói xong, mặt bà xám như tro, gục xuống!

Trong căn phòng cũ tối tăm, trống trải, chỉ còn lại rắn hoa nhỏ màu trắng sữa đang quấn quanh ngón tay tôi.

Nó ngẩng đầu, ra sức gào khóc đòi ăn, trông quả thật không có một chút nào á//c ý với tôi cả!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
5 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
6 Thần Dược Chương 15
9 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm