Sầm thản "Sao thế?"
Kỳ Hạ dừng lại, rồi tiếp tục nói.
Tôi lén véo dưới bóp mức giọng cậu cũng gáp:
"Hình người gõ cửa, mày nghe thấy sao?"
"Hả?" Hạ nghi bước ngoài.
Sầm nâng mặt đỏ bừng của tôi: "Mau khóa đi!"
"Sao em đi?"
Sầm cúi thế thì..."
"Chị..." nói gì.
"Làm gì ai gõ đâu." Hạ lại.
"Nhanh lên, nó rồi!" cười thúc giục.
Tôi nhảy phắt giường, đóng sầm khóa trái trước khi Hạ nơi.
Khi lại, đang ngồi giường vén mắt thẳm nhìn tôi:
"Đứng đó, đừng muốn ngắm chị."
...
Nhân lúc Hạ lén đưa về.
Không bước vào.
"Ơ chị, sao chị lại đây?"
Sầm lùi lại.
Kỳ Hạ bước từ phòng, thoáng thấy bóng tôi.
"Cô... Lận, từ khi vậy?"
Tôi mỉm cười: tới."
Hứa lập tức hiểu ra: đã á? Ra ngoài cơm à? m/ua đồ lại đi."
Tôi nhiên nhìn cậu "Cậu... nấu à?"
Hứa trông chẳng giống vào bếp tí nào.
Giọng trầm lạnh vang lên phía sau:
"Em biết."
"Em m/ua đồ, nấu á."
Tôi lặng đứng phòng khách, mắt dõi theo bóng áo sơ mi đang nhặt bên bồn áo gọn động điêu luyện. Chuyện cậu nấu cũng hợp lý hẳn.
Hứa ngồi trước tivi, mày mò máy nói thể bốn người.
Kỳ Hạ cũng bị phụ bếp.
Cậu ta đưa cầm: "Chị thử đi."
Liếc nhìn Hạ, đặt xuống bàn rồi sang chỗ Xuyên.
"Kỳ Hạ gì, để làm nhé?"
Sầm nước rửa cà chua: trứng hấp."
Trên đời món dễ hơn thế.
"Trùng hợp quá, chỉ làm món này."
Vừa khuấy trứng, chuyện:
"À Hạ thường game gì?"
"Nó game."
"Vậy động gì?"
Sầm cúi đầu thái rau: "Có tập gym, cụ thể."
"Nếu em em gi/ận chị không?"
Sầm d/ao chợt sang, mắt tĩnh lặng:
"Không. lúc đó, em sẽ là chú chó thành của chị, còn giúp chị xẻo thứ của nó luôn."
Nhìn lưỡi d/ao sắc lẹm, lùi bước, cười gượng: "Được cảm ơn."
Sầm Xuyên: "Không chi."
Đến bữa, bưng bát trứng hấp cho Hạ:
“Tôi làm cho cậu đấy."
Kỳ Hạ đũa ngẩng lên: "Cho dầu mè chưa?"
"Rồi nè."
Món tủ của tôi, đương nhiên phải hoàn hảo.
"Hay quá, phát ch*t luôn." Hạ nhếch mép.
Tôi ngơ ngác.
Hứa vội thích: "Anh dị ứng dầu mè, vào khó thở lắm."
Kỳ Hạ bát trứng phía Xuyên:
"Chẳng phải mày món à?"
Sầm lặng xúc một thìa, nếm xong mới nhìn tôi: "Cảm ơn, ngon lắm."
Tôi mặt nhìn cậu ấy, từ từ mím môi.
Tan tiệc, Hạ lại đưa về, may mà cho mượn xe.
Kỳ Hạ đặt lên vô lăng, ngón gõ nhẹ, mắt nhìn thẳng:
"Giữa và Tiểu qu/an h/ệ gì?"
Tôi mở xe, điện thoại: "Cậu làm gì?"
Kỳ Hạ đột ngột sang: "Cô hôm nay mùi nước hoa của nồng lắm không?"
Tim đ/ập lo/ạn, tắt màn hình.
Giao mắt với từ từ hạ kính xuống:
"Cậu cần chút khí lành à?"
Kỳ Hạ nhìn thẳng, giọng điệu thản nhiên lời chân thành:
"Vậy lúc giường nó, thở được không?"