5.
Trên tầng hai, nội thất được trí như một phòng họp, cách âm khá tốt.
Tôi biết tại sao chút động tĩnh rồi lại Thẩm Hách bị quấy mà xuống đây.
Anh vắt chéo trên chiếc sofa, anh và tôi chỉ cách một trống.
Ở phía đối diện, đang nhéo tai dạy bảo.
“Mày ngày nào chịu học hành, đến dỗ đàn ông diễn ngay trước tao!”
Tưởng tai, rên né tránh.
“Chị, chị, em sai rồi. Em đâu biết chị ở đây.”
Tôi Nhu, cô đi đôi giày cao gót, mặc chiếc váy sát, áo hai dây khoét ngón tay vô thức vo vo vạt áo.
Thẩm Hách cảnh chị đ/á/nh em một cuối cùng lên tiếng.
“Được rồi.”
Lúc này mới dừng lại, dùng tay vuốt lại mái tóc xoăn gợn sóng, xuống cạnh Thẩm Hách.
“Xin lỗi, để anh phải chứng cảnh này, em tôi bị chiều hư quá rồi, ai khai trêu đùa.”
Cô nói xong còn liếc tôi với vẻ kh/inh thường.
Rồi cố ý tiếp tục nói bóng nói gió.
“Có người phận làm bao, mà lại muốn làm chuyện mà chỉ phụ mới thể làm. Thời buổi này, mấy tên đồng tính ti/ệt ấy ngày càng biết x/ấu hổ!”
Tay tôi lại, ngước lên cô ta.
Nhan sắc thật số một, chỉ tiếc, lại vỗ mông ngựa trúng vào ngựa rồi.
Thẩm Hách hừ lạnh.
Quay sang Nhu.
“Vậy chắc tôi cô rồi nhỉ?”
Mặt lập tức đông cứng lại.
Bên ngoài chỉ tin đồn rằng Thẩm Hách thích đàn ông, nhưng cụ thể ai chưa ai biết.
Cho việc Thẩm Hách thích nam giới, lâu nay chỉ phỏng đoán.
Tưởng chắc lẽ ngờ rằng.
Thẩm Hách thực sự thích đàn ông.