Thế Thân

Chương 55

02/07/2024 16:37

55.

Tôi cười lạnh:

“Giang Việt, nếu có thể gi* người không phạm pháp, anh đã sớm bị tôi phanh thây x/é x/á/c vô số lần rồi.”

Giọng anh ta cũng r/un r/ẩy:

“Tây Tây…. Em đang đùa giỡn với anh thôi đúng không?”

Tôi chỉ khách mời bên dưới: “Nhìn thấy những người đó không?”

“Bọn họ là bố mẹ, bác cả, cậu ba của A Trúc, là người thân của anh ấy.”

Tôi lại nhấn mạnh thêm lần nữa:

“Bọn họ tới tham gia hôn lễ của tôi và A Trúc. Mà anh, anh với mẹ của anh chỉ xứng đáng quỳ ở chỗ này, c/ầu x/in bọn họ tha thứ.”

Giang Việt giống như bị người rút hết xươ/ng cốt, bả vai sụp xuống.

Anh ta cố gắng nắm lấy tay tôi: “Tây Tây… Em còn yêu anh, đúng không?”

Giây phút này, anh ta giống như một đứa trẻ mất món đồ chơi yêu thích vậy.

Đứng ở nơi đó, đáng thương c/ầu x/in tôi.

Tôi cởi áo cưới ra, gằn từng chữ, rõ ràng nói cho anh ta biết:

“Giang Việt, từ trước đến giờ, luôn luôn như thế, tôi chưa từng yêu anh.”

“Bây giờ chưa từng yêu, sau này cũng sẽ không.”

“Để anh ch*t thì quá tốt với anh rồi.”

“Anh phải sống để chịu tội. anh nhìn thấy tình yêu kia, cũng chỉ là th/ủ đo/ạn giả dối để tôi thu thập chứng cứ phạm tội của anh thôi.”

“Quãng thời gian ở cùng với anh chính là vết nhơ và s/ỉ nh/ục trong cuộc đời tôi.”

“Nó khiến tôi buồn nôn vô cùng.”

Giây phút nhìn thấy ánh sáng trong mắt Giang Việt bị dập tắt hoàn toàn.

Tôi cười thật tươi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm