Tất lụa tỏa hương máu

Chương 04

23/09/2025 17:48

Ta không ra khỏi Đông cung, tự có người tìm cách khiến ta xuất hiện.

Ta đem đa số những vật Thái tử ban thưởng đút lót cho thái giám cung nữ, tin tức bệ/nh nặng nhanh chóng đến tai Hoàng thượng.

Nửa tháng sau, thánh chỉ ban xuống.

Bảo ta đến Tĩnh Tâm Am ngoài thành tu hành, dưỡng thân.

Ngày thứ hai dời đến am, Hoàng thượng cải trang vi hành, đêm đó đã lẻn vào phòng ta.

Ba tháng sau, ni cô pháp danh "Nguyệt Linh" được triệu vào cung, phong phi tứ địa.

Ta thành Linh phi của Hoàng thượng, một bước lên mây, không ai sánh kịp.

Trong cung đột nhiên đồn rằng Linh phi sau khi nhập cung luôn u sầu, Hoàng thượng dùng đủ cách cũng không khiến nàng vui, thường ngẩn ngơ nhìn cây đào.

Thái tử nghe tin liền hiểu.

Hắn từng gặp ta ở rừng đào ngoại thành, hái tặng ta một cành đào.

Thái tử luôn coi hoa đào là vật định tình giữa chúng ta, nên đặt tên thị nữ bên ta là Đào Chi.

Ta bảo Đào Chi lén đưa cho Thái tử một phong thư.

Trong thư viết đầy nỗi tương tư cùng nỗi đ/au bị Hoàng thượng cưỡng chiếm, mong hắn sớm c/ứu ta thoát khỏi, về lại với hắn.

Đào Chi đi rồi, ta cười như hoa nở.

Lời đồn lan nhanh như gió.

"Ngươi nghĩ hắn xem thư xong sẽ làm gì?" Ta hỏi thị vệ bên cạnh.

Thị vệ trước mặt ta quỳ thẳng như tượng tắp, như một tượng đ/á cao lớn yên tĩnh, đáp: "Chẳng có phản ứng gì."

Ta mỉm cười đầy mỉa mai:

"Ý ngươi nói hắn không dám làm gì?"

"Hắn ta, e là run như cầy sấy, sợ phụ hoàng phát hiện thư này, nghi ngờ hắn có ý phản nghịch."

"Hẳn sẽ đ/ốt thư trước, rồi dâng châu báu cho hoàng thượng tỏ lòng trung thành."

Nhớ lại cảnh Thái tử vào cung gọi ta là “Linh phi nương nương” với vẻ mặt như nuốt ruồi, ta khẽ cong môi.

Ta muốn xem, tình thân nơi hoàng cung này nhạt nhẽo đến đâu.

Đến lúc phụ tử tương tàn, lễ nghi đổ nát.

Ắt là thú vị lắm thay.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm