Lời tiên tri của người bán dao chịu

Chương 10 - 1

18/08/2023 17:57

Tôi an ủi mấy câu, lòng nghĩ nhất định mau chóng làm sáng tỏ sự trả sự cho Kim Dậu Bình tĩnh tổng ra những này khá phức tạp, nhưng quan d/ao chịu, nữ đòi n/ợ đó e hậu bối d/ao chịu, tôi dõi tung tích giúp tôi, đó dự định tìm trước.

Thím đầu tiên tiếp xúc d/ao chịu, tôi muốn hỏi thăm tình bà.

Ngày tôi kéo Bình tiệm mì họ gọi đúng lúc cả đang chuẩn bị ăn cơm bàn khác, phòng ngủ thì chỉ còn dâu 2-3 tuổi rất lanh lợi, Bình cứ làm mặt q/uỷ nó, ha ha cười mãi, còn sứ cho ăn cơm miếng một.

Trong ấn tượng hồi bé, mỗi khi tôi thấy thì vẫn luôn mặt cau mày có, đồn nói hòa xa gả Kim Dậu, quanh thân nào, bây trông sắc mặt hơn nhiều.

Thím làm xong cho tôi, bôi tay tạp dề mấy rồi chuẩn bị xuống ăn cơm. Chúng tôi vừa húp mì thì chợt thấy loảng xoảng, quay đầu nhìn thì thấy tay dâu. dâu đầy vẻ tủi thân.

“Nấm đâu đấy?” Sắc mặt trắng bệch, tay tất cả mọi đều bị dáng vẻ dọa cho sững sờ, tiếp: “Nấm đâu đấy?” Lúc này tôi mới ý bàn họ đĩa xào, nâu xám xòe món cơm rất thường thấy.

Con phản tiên: “M/ua chợ lúc sáng Vừa nói vừa an ủi vợ, quay đầu trách cứ: “Mẹ, biết thích ăn nhiều thế m/ua bao nhưng rồi, đừng lo lắng thái quá nữa.”

Thím thấy này dường tĩnh hơn chút, lặng lẽ xuống nhặt mảnh vỡ lên.

Hiểu Bình tiến sát nói thầm tôi: “Bình thường rất thân thiện, sao nổi món ăn thế ta?”

Tôi hiểu ý chỉ vẫn nhìn món rơi xuất thần. Sau bữa tôi nói về d/ao chịu nhưng dường nhớ rõ, chỉ nói qua rồi, nói cả.

Tôi thấy đột phá thì tìm cớ thăm rồi sân nhìn thấy bị nh/ốt nhà, đang ôm chiếc bình, thì khỏi ngậm ngùi, đàn ông khỏe mạnh ngày xưa đây hao mòn biến thành dáng vẻ này, đó nói mấy câu thì tôi chuẩn bị rời đi, nhưng hiện th/uốc rư/ợu ngâm, đồ dường tôi biết, cực nhân, nhân nhảy múa mà nhắc lúc nhìn dáng đó tôi chợt suy nghĩ.

Khi chạy nói tôi, nữ đồ đen xuất hiện rừng phía Nam, tôi vội vàng đến, gặp ấy.

vẫn lạnh lùng trước, tôi trước: “Cô đời d/ao chịu đó sao? Chuyện gần đây quan tới không?”

ý tôi, cứ thế thẳng, đây cơ hội làm rõ chân tất cả những đều xảy ra khi d/ao chịu đến, chắc chắn biết đó.

“Cô đòi n/ợ thay cho d/ao chịu sao? Vì sao lúc đó đòi n/ợ tôi?”

Tôi gần sóng vai ấy.

“Bởi vì đúng.” Có lẽ thấy tôi mãi bỏ nên tiếng: “Ông nội nói họ Trang sẽ hôn gái nhưng dâu đó thủy, họ thể nhau.”

“Cô rồi?”

gật đầu, đời này bức tường nào lọt gió, dâu biến thành giấy e lan ra rồi.

Cô dâu kim nói chắc Thục ra này khá mơ hồ, mà nói sinh viên đại học tôi nên tin, nhưng thái độ thật sự quá tự tin, ông nội chân vậy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm