Tôi nói với Trình Binh rằng gia đình Ngao Kiệt chắc chắn sẽ sớm tìm anh ta bàn chuyện bồi thường.
"Anh đừng kháng cự, đừng từ chối, cứ đòi càng nhiều tiền càng tốt, càng tham lam càng hay."
Trình Binh ngơ ngác không hiểu, tôi giải thích: "Vụ án của Trình Vũ, chỉ cần thời gian trôi qua sẽ không còn ai quan tâm, ngoại trừ người bố là anh. Nếu bố mẹ Ngao Kiệt muốn đưa con trai họ ra ngoài, chắc chắn sẽ m/ua chuộc anh. Anh đòi càng nhiều tiền, họ càng ít cảnh giác."
Quả nhiên không lâu sau, luật sư của Ngao Kiệt đã liên hệ với Trình Binh. Ông ta nói chỉ cần Trình Binh bỏ qua chuyện cũ, số tiền trên tấm séc có thể điền tùy ý.
Trình Binh cả đời chưa từng thấy số tiền lớn như vậy, anh ta điền ngày sinh của con gái vào đó, đòi hơn hai trăm triệu. Luật sư lập tức trả tiền ngay tại chỗ.
Sau đó, tôi yêu cầu Trình Binh chuyển nhà, tạo ra cảnh tượng giả vờ cao chạy xa bay.
Không còn nỗi lo phía sau, nhà họ Ngao lập tức bắt đầu vận động c/ứu người. Phương pháp tất nhiên là dùng chiêu bài bảo lãnh tại ngoại để chữa bệ/nh.
Họ làm giả hồ sơ bệ/nh đậu mùa khỉ cho Ngao Kiệt - căn bệ/nh mà bệ/nh viện nhà tù không tiếp nhận. Bởi vì phạm nhân vốn dễ xảy ra qu/an h/ệ đồng tính, một khi lây lan sẽ rất phiền phức.
Tôi nghe nói nhà họ Ngao để c/ứu con trai có thể nói là không tiếc bất cứ giá nào. Con đường bảo lãnh tại ngoại vốn gần như đã bị bịt kín, thế mà nhà họ Ngao lại thông quan suôn sẻ, rất nhanh đã nhận được giấy phê duyệt.
Thủ tục cuối cùng của quá trình phê duyệt cần chữ ký của tôi. Nhà họ Ngao không yên tâm, lại nhờ thầy hướng dẫn gọi điện cho tôi.
"Đợi chuyện này xong xuôi, tháng sau đến biệt thự của tôi ở đảo Hải Hoa nghỉ dưỡng, tôi sẽ giới thiệu người yêu cho cậu."
Tôi cười khẽ, ký tên vào tờ đồng ý.
Nói thật lòng, nếu Ngao Kiệt chịu khó ngồi tù, thành tâm hối cải, tôi chưa chắc đã giúp Trình Binh.
Nhưng hắn ta cứ nhất quyết lách luật, coi thường pháp luật như trò đùa, dùng tiền bạc thách thức công lý, vậy thì tôi không có lý do gì để tha cho hắn.