Buổi sáng hôm sau, đã sẵn ở cửa lớp 1 từ rất Cả như xươ/ng khung ngáp ngắn ngáp dài vì buồn Miệng lẩm bẩm ch/ửi vài câu, rồi chống cự nổi buồn ngủ, nhắm giả vờ gật.
Khi Tinh đến, họ như có linh cùng nhau, rồi chính x/á/c tìm thấy cánh ấy giữa đám đông.
"Chúng ta chuyện không?"
Hai đứng cửa lớp khiến ít để ý. quan tâm, ánh dán ch/ặt đối phương chờ hồi âm.
Hóa ra học sinh gương mẫu ngày tươi tỉnh lớp thấy vài ngáp ngắn ngáp dài bước giống mình.
Mà Tinh, dường như ngoại lệ.
Ánh vẫn chưa thật tỉnh táo, như phủ một lớp sương mờ, ánh hướng phía ngây thơ và đầy vẻ tội. bất chợt đơ người.
Đáng gh/ét nhất là Tinh tình phả khí chất quyến rũ mà tự còn ngẩng đầu nhoẻn miệng cười hắn. Giọng ôn hòa lịch thiệp: "Xin lỗi, tôi còn lớp, có thời gian."
Lời từ chối khách khí.
Như thể... đang đối đãi dưng.
Dù mới vài ngày còn dám xông hỏi "Ngủ anh, có trả tiền không?"
Thiệu đứng ch/ôn tại chỗ, chằm chằm bàn vừa áo mình, tự chủ ực nước bọt.
Dù chưa gì, nhưng xem ra tinh thần Tinh đã ổn định hơn nhiều.
Tối hôm đó tan học, khi đang cùng nhóm bạn đi phòng nghỉ trận đấu bóng, bỗng nghe thấy tiếng hét "Á!" chói tai.
"Có định nhảy lầu!"
Theo tiếng la thanh, càng càng nhiều ngước các cao. Lòng bỗng dâng bất an.
Hắn theo ánh mọi ngước 15, dù nhưng dáng thuộc kia thể nhầm được.
"Đới Tinh!"
Những quanh gi/ật mình vì tiếng gào thét thảng thốt anh.
Bóng nghiêng rơi xuống. tuyệt vọng nhắm nghiền lại.