02
Ta vốn chỉ hoại.
X/é x/á/c chim chóc, l/ột d/a mèo chó, pha chế đ/ộc d/ược h/ại người, đây mới những việc giỏi.
Nhưng việc khôi phục lại th/i th/ể của tốt.
"Không đúng! Không đúng!"
Ta ruột móng tay, mười ngón tay đều ứa m//áu, cơn đ//au nh/ức tỉnh táo hơn.
Ta cần vài cung nữ, c//ắt lấy bộ phận từ cơ thể để lắp cho tỷ.
Phải thêm vài người nữa, phòng khi về mà đủ hoàn hảo.
Cầm d/ao trong tay, ngồi co ro trên ghế quý phi, móng tay đung đưa người - như cách tỷ từng an ủi ta, đung đưa ta.
Cung nữ sợ đến trắng bệch, qu/ỳ la liệt trên đất.
Chúng rằng cái của mình đến.
Nhưng người đáng thật sự có không?
Những kẻ thật sự đáng kẻ khác!
Nghĩ đến đây, cầm d/ao ra ngoài.
03
"Quả nhiên nước nơi biên cương, chúa, đế dám hé răng!"
"Đừng nữa, hổ chúa, chơi khác biệt thật!"
"Ai Tiếng khóc ấy, những giọt nước mắt ấy, thật là… chậc Nếu quý phi ra lệnh bắt hủy dung mạo, hỏng th* muốn giấu nàng đi chơi thêm vài ngày. Tiếc quá… tiếc quá."
"Không đem Quân trả về, chẳng để đòi khác hay sao! Dù sao đế hèn nhát đó dám cho!"
"Không vị mới tới này, có phúc hưởng nữa không... Haha hahaha..."
Ta đứng dựa vào tường ngoài sân, hít hơi.
Th* th/ể của chuyện của đám sứ thần.
Từng mảnh ghép đầy đủ nhưng đủ để xâu chuỗi lại phần sự thật.
Tay cầm d/ao găm bắt r/un r/ẩy, cảm xúc rõ bỗng trỗi từ thẳm trong lòng.