Anh ấy lại làm bộ nhân quân tử, cứ như thể những lần đụng chạm trước đó đều tình.
Khiến cứ tưởng mình suy nhiều quá.
Nhưng cảm này chỉ riêng có.
"Cậu thấy của Tổng giám đốc nhìn cậu hơi kỳ không? Liệu phải anh ấy..."
Câu chưa dứt, hiểu của cô ấy.
Tôi hơi ngạc nhiên, chẳng anh ấy sự... thay đổi cong?
Nghĩ khả này bắt cảm thấy lo sợ, vàng lắc đầu: "Không thể nào, thể nào, chắc do gần đây làm việc tốt lắm thôi."
Dù sao cũng thể như nghĩ.
"Thật sao? cậu thể nào cũng thể do nhiều rồi."
Tôi suýt thở nổi.
Bởi vì câu của đồng nghiệp, bắt chú ý hành động của Thần.
Sau đó...
Hình như đúng gì đó ổn.
Buổi tối chụp xong, sau khi photoshop rồi đăng lên Weibo, bắt suy về những chuyện gần đây.
Không thể nhận, Thần quá lớn đối với tôi, mỗi đi làm chẳng chút động lực nào.
Chẳng sự nên thay đổi việc.
Nếu cứ tiếp tục phát như này, đoán chẳng bao lâu mình sa thải.
Ôi.
Vậy mà khi đang tính nghỉ việc cuối chợt nhận tin nhắn từ Thần.
Mơ nhìn thấy tin nhắn.
Tôi suýt làm rơi điện thoại vào mặt mình.
Anh ấy tài liệu ở nhà, hiện tại đang gấp, vì qua nhà lấy rồi mang cho anh ấy.
Thật sự cũng cách nào từ chối.
Dù sao vẫn chưa nộp xin nghỉ việc.
Thay xong đồ, đi nhà Thần.