Anh đẹp trai đi rồi, tên cũng chẳng thèm để lại, tôi thật sự không cam lòng.

Nhưng có thứ còn bất mãn hơn cả tôi.

Nửa đêm hôm sau, căn phòng lại nổi đi/ên.

Ánh trăng bên ngoài dịu dàng như nước, bên trong nhà lại tối đen như mực.

Qua làn trăng mờ, có thể thấp thoáng cảnh tượng trong phòng khách.

Một người phụ nữ mặc áo cưới đỏ chót, tóc dài ngang lưng.

Nhón chân lơ lửng cách sàn nhà hơn ba tấc.

Cất giọng the thé hát tuồng:

"Hôm nay song thân lục tuần đại thọ, lòng muốn về thăm mừng thọ. Đạo làm con phải hiếu thuận, không bạc lễ vật lực bất tòng tâm..."

Vừa hát vừa ngoảnh đầu lại.

Khuôn mặt xanh lét của người đã ch*t.

Gương mặt tử thi nhếch mép cười lạnh lẽo, hai dòng lệ m/áu k/inh h/oàng chảy dài: "Cô nương, có thể cho tôi mượn ít bạc để m/ua mạng không?"

Tôi h/ồn xiêu phách lạc!

Tay chân luống cuống gọi điện cho anh Tống thợ điện, tiếc thay gọi ba cuộc đều thuê bao.

Nhìn móng tay m/a nữ sắp đ/âm vào mắt, tôi buông xuôi.

Cúp máy, đ/á một cước hất con m/a ngã lăn.

Rồi cưỡi lên người nó, tay quay tròn đ/ấm.

"Mẹ kiếp! Tao nhịn mày hai ngày rồi! Mày nghịch đèn điện thì thôi, ít ra còn có trai đẹp cho tao ngắm."

"Nửa đêm không ngủ hát hò ồn ào, có biết còn ảnh hưởng cả hàng xóm không?"

"Đồ tam vô này! Chú cảnh sát đến xem mày chạy đằng trời!"

"Còn đòi v/ay tiền? Chị đây cái gì cũng có trừ tiền!"

M/a nữ rú lên, biến thành dáng vẻ kinh dị mặt xanh nanh dài.

Móng tay nó mọc dài, biến thành bộ móng vuốt năm phân đen nhánh.

Nó vừa định bay lên đã bị tôi túm váy kéo xuống.

"Mày còn dám bay!"

"Có giấy phép được bay không? Đăng ký chưa? M/ua quyền không phận chưa mà đòi bay?"

M/a nữ giơ vuốt định phản công, chạm vào người tôi lập tức bị hào quang công đức th/iêu đ/ốt kêu la thảm thiết.

Nó kinh hãi: "Ngươi là thần thánh phương nào mà công đức lại dày đến thế?"

Tôi chỉnh cổ áo cười lạnh: "Tao là người tốt!"

Mấy đò/n đ/á/nh chí mạng đã khiến m/a nữ ngoan ngoãn.

Nó che đi khuôn mặt bầm dập, co ro trong góc khóc nức nở.

Thật tội nghiệp.

Mấy chục năm sau khi ch*t chưa hại ai, vừa gặp cô gái yếu ớt định đùa cho vui.

Nào ngờ...

Hôm qua tên thợ điện suýt đ/á/nh tan h/ồn nó.

Hôm nay cô gái "yếu ớt" còn t/àn b/ạo hơn, vừa đ/á/nh vừa dùng công đức áp chế!

Hu hu, người ta bảo làm người khổ? Làm m/a còn khổ hơn!

Chốc lát, nước mắt m/áu dính khắp nơi, nhìn phát rợn.

"Im đi!"

Tôi quát. Căn nhà đấu giá pháp lý này tuy rẻ nhưng cũng hơn chục triệu một mét vuông đấy.

Nếu dính vết bẩn không tẩy được, định lấy tiền âm phủ đền à?

M/a nữ run bần bật, co rúm trong góc.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi Dựa Vào Đọc Ánh Mắt Để Livestream Tìm Người

Chương 17
Tôi livestream tìm người. Một bạn gái khóc lóc cầu xin tôi giúp đỡ, tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta nói: "Dưới sàn nhà góc cầu thang tầng hai, cô tự tay niêm phong anh ta, quên rồi sao?" Kết quả là tôi bị vô số khán giả mắng chửi thậm tệ. Ngày hôm sau, cảnh sát dựa theo manh mối tôi cung cấp, đã tìm thấy thi thể bạn trai của cô ta, cô ta cũng bị bắt. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy, tài khoản của tôi ngập trong tin nhắn. Toàn bộ đều là nhờ tìm người, và những lời sùng bái tôi. Trong đó, có một bức ảnh thu hút sự chú ý của tôi. "Xin hãy giúp tôi tìm người với, con gái tôi đã mất tích ba ngày rồi! Cầu xin sư phụ, tìm được con bé, tôi chắc chắn sẽ có hậu tạ lớn!" Kèm theo là ảnh một bé gái hai ba tuổi mặt tròn đáng yêu, buộc hai bím tóc nhỏ, trông rất thanh tú. Nhưng nhìn kỹ, trên mặt con bé phủ một lớp tử khí. "Con gái cô, chưa bao giờ rời khỏi nhà."
Hiện đại
Kinh dị
Linh Dị
143
Bệnh Chương 42
Sasimi Tươi Chương 20
Tàn Tro Pháo Hoa Chương 11