Hai mươi năm chờ người

Chương 4

30/08/2024 21:53

5.

Gần đây mới hiện, chất lượng giấc ngủ rất tệ.

Nếu tiên anh ấy trông coi ngủ bởi vì sợ nhiên rời đi.

Nhưng nhiều sau đó, khi tỉnh lúc nửa đêm.

Hôm nào thấy anh già đang thức, nằm bên cạnh nắm tay tôi, ánh hòa.

“Sao anh ngủ?”

“Anh mới Anh môi tôi, “Gặp à?”

“Dạ.”

Tôi phủ nhận.

Gần đây ngủ ngon.

Trong thường xuyên mơ thấy tái hôn, đối tái tôi.

Sau bị dọa tỉnh.

Tôi ôm cánh tay Nghĩa, dụi ng/ực anh.

Phó vỗ lưng tôi, dỗ ngủ.

Giống hệt trước đây.

Tôi hỏi vài lần, rốt cuộc tồn "đối tái hôn" không.

Lần nào phủ nhận.

Hỏi Tuần, trả hàm hồ qua rằng giỡn trước m/ộ thôi.

lấy chuyện này ra đùa giỡn sao?!

Tính q/uỷ à!

Mãi hôm nay, buổi chiều nay tiết, hẹn công ty Nghĩa, chờ anh già làm thì gia đình chúng nhau ăn cơm tối.

Vừa mới lên tới tầng nữ đi ra phòng tổng giám đốc, khi nhìn thấy chúng tôi, cô ta vẻ trêu tức: Tuần, bạn gái nhỏ à?”

Giọng điệu quen này giống nhân viên công tác đơn thuần.

Radar lập tức dựng thẳng, liếc nhìn đối phương cái.

Khuôn dịu dàng, cử chỉ thành thục, nữ giỏi giang mì.

Vẻ chút x/ấu hổ, phủ nhận qua rồi giới thiệu tôi.

“Đây thư ký con, Nãi Nghi, thư ký Tiền.”

Tôi gật xem chào hỏi.

“Tử đang họp, hai phòng nghỉ ngơi chút đi nhé.”

Đây tiên phòng Nghĩa.

Đứng tầng thể nhìn thấy toàn CPD phía dưới, đủ các thiết bị làm việc.

Năm mới kết Nghĩa, anh ấy cậu thanh niên trẻ mới gây dựng nghiệp, phòng làm việc ngay phòng trọ chúng tôi.

Năm đồ hiếm, giá cả rất đắt.

Tôi rõ chiếc tiên anh dùng, chiếc nhịn ăn sáng nửa năm, dành tiền mới được.

Đêm quà anh ôm eo tôi, giọng ngào.

Anh nói, định sống cuộc sống đẹp.

Chỉ sau này cuộc sống đẹp nữa.

Lấy tinh Nãi Nghi bưng hai ly nước trái cây bước vào.

Phó ồn "Cháu muốn uống cà phê.”

“Trẻ con uống cà phê chứ, dày vốn biết tự chăm sóc bản thân, sao giống thế hả?”

Tiền Nãi Nghi ly nước trái cây xuống, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Tuần, "Có nay sắp nghiệp rồi không? Đã nghĩ xong sau khi nghiệp thì đi đâu du lịch sắp xếp thời gian trước, rồi chúng ta nhau ra nước ngoài thư giãn nhé. Bọn dì từng châu và châu Mỹ thời tiết bây lẽ châu Úc hơn đấy?”

Tôi rũ mi, miệng.

Phó đứng ngồi yên nhìn "Gần đây muốn ra ngoài.”

“À, trưởng thành muốn đi đám già dì nữa.”

Nói cô ta nghĩ tới cái gì, hỏi câu, “Đúng trước dì về chuyện kết cháu…”

Mặt trắng bệch, "Thư ký Tiền, chuyện này công ty thì ổn lắm đâu!”

Tiền Nãi Nghi tự biết lỡ "Xem dì này, quên đây cô gái nhỏ nữa. Cháu đói bụng không, dì đi mấy ít đồ ăn nhé?”

“Không cần vậy đâu.” cầm túi đứng dậy, giác hấp chút thoải mái, “Đột nhiên ra mình để quên cáo trường học, về lấy.”

Phó cuống quít đứng dậy, "Để con đi cùng.”

“Không cần đâu, con cứ đây chờ đi.”

Nói xong bước nhanh ra ngoài.

Phó đuổi theo, "Mẹ... Mục Miên!”

Tôi nhìn về phía bé, hơn cái đầu.

Nhưng trí tôi, in đọng hình dáng khi bé.

Lần tiên ngẩng đầu, tiên xoay người, tiên nghểnh cổ, tiên gọi mẹ.

Bỗng tất cả mọi đứng im.

“Mẹ sao.” Khóe miệng mỉm “Chỉ nhiên mẹ… Muốn mình lúc.”

Cánh tay chậm rãi hạ xuống, rời máy.

Thằng xin lỗi tôi, “Xin lỗi mẹ.”

Thân nên xin lỗi, mới đúng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Bông Liễu Tràn Sông

Chương 8
Năm khó khăn nhất của Thẩm Niệm Châu, cậu vừa ôn thi cao học vừa trả nợ. Để bảo vệ lòng tự trọng cao của cậu, tôi đã giấu đi thân phận con nhà giàu, cùng cậu vật lộn qua đông trong căn phòng thuê. Ngày công bố kết quả, tôi sốt sắng hỏi cậu đỗ hay trượt. Thẩm Niệm Châu lại cầm vé máy bay đi nước ngoài, ngậm ngùi thú nhận: "Tiểu Tụ, thực ra anh không thi cao học cũng chẳng mắc nợ, suốt năm nay anh đang chuẩn bị đi du học. Số tiền chúng ta tích cóp là để đóng học phí." "Tha lỗi cho anh, anh chỉ muốn tìm bệ phóng tốt hơn. Sau khi tốt nghiệp về nước, anh sẽ trả lại em từng đồng." Hai năm sau, trong buổi hội ngộ bạn cũ. Thẩm Niệm Châu từ trường danh giá trở về, bước vào phòng VIP giữa vòng vây ngưỡng mộ. "Châu ca đúng thần thánh, vừa nhận offer từ Minh Thị. May mà năm đó dứt áo với Giang Tụ không bị vướng bận..." Giữa lúc mọi người xuýt xoa, vẻ kiêu hãnh càng hiện rõ trong ánh mắt cậu. Từ góc phòng tối, tôi lơ đễnh xoay ly rượu: Minh Thị... Không phải là công ty nhà mình sao?
Hiện đại
0