Xui Xẻo Tới!

Chương 20

15/08/2025 17:01

Mất rồi lại được, hư kinh nhất trường, vì những thăng trầm trong khoảng thời gian ngắn khiến tim tôi đ/ập nhanh đến mức không tưởng được.

Tôi gục đầu lên vai Hạ Phong nghẹn ngào, cảm nhận nhịp đ/ập dồn dập giống cậu, rất lâu sau tâm trạng mới bình tĩnh lại.

Hạ Phong kiên nhẫn dỗ dành tôi, nhẹ nhàng hỏi: "Lúc nãy anh gọi em là gì nhỉ?"

Tôi lau nước mắt, vừa nức nở vừa đáp: "Em... em trai nhỏ."

Hạ Phong im lặng.

Tôi chậm hiểu ra cảm thấy hơi ngại, quá nhờn rồi, không nên học theo mấy người ở bar gay đó: "Xin lỗi, sau này anh không gọi thế nữa."

Không ngờ Hạ Phong oán trách một cách đáng thương: "Em khó khăn lắm mới đòi được danh phận, đụng đầu một cái lại mất tiêu, mất trí nhớ thật phiền phức quá."

Tôi ngẩn người: "Gì cơ?"

Hạ Phong ấm ức nói: "Gọi gì mà em trai, gọi là chồng!"

Cái Hạ Phong vô liêm sỉ đó lại quay về, chu môi lại gần tôi: "Đừng khóc nữa, chồng thơm một cái nào."

Cửa kính xe bị ai đó gõ hai cái, tài xế lúc nãy ngượng ngùng giơ tay: "Xin lỗi nhé, hai người có cần tôi giúp liên hệ công ty bảo hiểm không?"

Hạ Phong vung tay: "Không cần, tôi còn việc gấp, để hôm khác sửa sau."

Tôi nghi hoặc hỏi: "Việc gì gấp thế?"

Hạ Phong nghiêm mặt đáp: "Hai ngăn kéo đầy ắp bảo bối em m/ua trong tủ đầu giường, không dùng nhanh là hết hạn mất, lãng phí thì đáng trách lắm!"

[...]

Chiếc xe thể thao lộng lẫy lao đi trong gió đêm, rẽ vào con hẻm cũ kỹ.

Căn phòng lạnh lẽo lại tràn ngập hơi ấm nồng nàn.

Mở mắt ướt đẫm mồ hôi, tôi nhìn thấy những bông hoa nghênh xuân vàng non ngoài cửa sổ đã nở dày đặc khắp cành. Mùa xuân đã về.

Hết

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm