Ba tháng mê hồn

Chương 2.2

17/07/2025 11:28

Tôi nhìn dáng vẻ ân cần của anh ta, vừa định thở phào nhẹ nhõm thì...

Không đúng.

Không ổn chút nào.

Vừa nãy tôi chỉ nói là qu/a đ/ời, nhưng tôi đâu có nói vì nguyên nhân gì!

Sao anh ta lại biết đó là t/ai n/ạn?!

Họng tôi như nghẹn đầy mùi hôi tanh, tôi vội vã chạy về phòng.

Có thể là tôi suy nghĩ quá nhiều, nhưng mọi chuyện đang ngày càng kỳ quái.

Tôi thức trắng cả đêm, quyết định hẹn gặp bạn cũ vào chiều hôm sau, ở quán cà phê.

Vừa tới nơi, Lý Đình đã tròn mắt.

"Chu Nam Nam, mấy năm không gặp cậu xinh lên nhiều quá!"

Cô ấy vừa nói vừa liếc nhìn chiếc nhẫn trên tay tôi:

"Cậu kết hôn rồi à? Sao không gọi tớ! Đúng là không có lương tâm!"

Tôi hơi ngượng ngùng.

Hồi đó tôi có bàn với Yến Kỳ chuyện mời bạn cấp ba, nhưng anh nói không muốn rình rang, cũng chẳng vì mấy cái phong bì nên thôi.

Uống một ngụm cà phê, Lý Đình nheo mắt.

"Nói đi, gọi tớ ra đây là có chuyện gì?"

Tôi không vòng vo:

"Chuyện chị Bạch Chỉ… cậu biết xảy ra thế nào không?"

Cô ấy nhìn quanh, rồi hạ giọng:

"Để tớ nói cho mà nghe, vụ đó đúng là kỳ quặc!"

Tôi nghiêng người tới gần, nín thở chờ.

"Nghe nói chị ấy đi du lịch một mình, không hiểu sao xe rơi xuống biển."

"Ba ngày sau không liên lạc được, bố mẹ chị ấy mới báo cảnh sát."

"Rồi sao?"

"Sau đó người ta bảo chỗ đó hoang vu ít người qua lại, cảnh sát chỉ tìm được xe, không thấy người."

"Gì cơ?"

Tôi mở to mắt.

"Đến giờ vẫn chưa tìm thấy?!"

Lý Đình gật đầu, thở dài:

"Nghe đâu đám tang chỉ làm đơn giản rồi thôi. Mẹ chị ấy tinh thần suy sụp, dọn đi đâu chẳng rõ."

Giữa ban ngày, lưng tôi vã đầy mồ hôi lạnh.

X/á/c… đi đâu?

Chẳng lẽ mọi chuyện thật sự giống tôi nghĩ—

Yến Kỳ mang th* th/ể của chị ấy về, rồi dùng thân x/á/c tôi để hồi sinh?

Lý Đình hình như nhận ra biểu cảm của tôi, ghé sát lại:

"Nam Nam, sao tự nhiên cậu quan tâm đến chị Bạch Chỉ thế?"

Tôi lau mồ hôi, cố trấn tĩnh.

"Bởi vì… Yến Kỳ và mình…"

Chưa kịp nói hết câu, cô ấy đã ngắt lời:

"Yến Kỳ à?

“Cậu vẫn chưa quên được hắn sao!"

"Người ch*t thì cũng đi rồi, ba năm rồi còn gì, cậu cũng nên buông xuống đi."

Yến Kỳ… đã ch*t ba năm?

Vậy người kết hôn với tôi là… ai.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm