Ngược chủ Vũ địa kia mở miệng nói:
- vị hữu, tàn sát bừa bãi tránh né nữa. Tu chúng tới đã còn lui. mượn tộc? Mặc thua, uổng công khổ tu này. Cho dù ch*t, thẹn tổ tông.
Đừng nhìn chủ nữ thời khắc mấu chốt, nữ nàng biểu ra khái bậc cân thua đấng mày râu.
Kỳ rõ ràng, tại đại địa quả đã còn lùi.
Nếu mạch xâm quy Bọn họ rời khỏi Vĩnh địa vẫn hy vọng.
Nhưng tại đại quân mạch đã tới gần, đã tới cửa nhà, Vũ địa Cửu U địa ngay gia viên mất đi.
HIện tại muốn lui đã hoàn toàn còn lui.
Nếu đã tới tuyệt cảnh, sao mạch trận chứ?
Đã thống thống khoái khoái còn sống ra, oanh liệt trận sao chứ?
Ngưng chủ đề nghị nhưu khiến các tu đại địa co lại, rằng họ muốn đối sự thực, sự tàn khốc vô tình bày ra họ.
Đúng vậy, họ đã còn kỳ lui nào.
Là uất ức tủi hổ ch*t, trận oanh liệt?
Rốt cuộc võ giả địa, đến dù nay huyết, huyết dần nhen nhóm.
Đúng a, đã còn vì sao liều trận chứ?
Một người, người, người... tất nhìn về Mân.
Tử Mân xưa nay cực kỳ trầm ổn, giờ phút bị bi tráng lây nhiễm, b/ắn ra từng quang mang lừng lẫy.
- Xem ra, tình cảnh khiến chia rẽ còn khiến đồng lực. Tốt, phu người. Tinh nhuệ đại địa chúng dù mạch, thương mạch.
- Đúng, chúng diệt yêu m/a giảm bớt phần áp lực Thần Uyên đại lục. Cống hiến trả giá chúng ra bị lịch sử đi.
- Quyết gì chứ?
Dù sao tu đại địa, nội tình thừa so lực nhị Vạn Uyên đảo hoàn toàn nhau. THập đại địa vốn đám cương vực nhân họ, đã thừa huyết đảm lượng thượng cổ.
Tuy rằng cục Vạn Uyên đảo sau bằng mực ý chí đấu họ, họ.
Nhưng khi thời khắc họ vẫn trận.
- tổ, ý mang theo đám đám mạch. Nghĩ pháp đoạn hết căn cơ, ngăn lan tràn nó.
Ngưng chủ chủ động xin địch.
- Ta ý đội nhân mã ch/ặt dứt căn vật.
- Ta ý.
Mỗi đứng ra, xung phong việc.
Tuy rằng âm lắc sâu hắn bắt kính nể. Mặc đại địa ra Ít đại địa bớt sự xem thường mình.
- Ài..
An nhẹ hắn cảm thấy mình quả khoanh đứng nhìn, hắn Mân:
- đệ, tốc độ đẩy mạnh quả rất hung hăng, ngang ngược. Hơn nữa căn theo phỏng đoná, thủ bút tổ mạch. Cho nên đám các chủ động xin giặc, nếu cường giả dắt tới đó chẳng đưa đồ tới miệng mạch.
Lời phải dễ nghe, lời hắn sự thực.
Không tu sao quần nhau mạch? Có điều khiển s/ợ vậy, tổ mạch, ai tin chứ?
Tử Mân nghiêm túc nói:
- nếu phu tự thân xuất mã được.
An thản nói:
- Ngươi mới vào đạo, thân tu mặc dù tệ, chống tổ mạch, chỉ sợ vẫn Vẫn thôi.
- huynh, cái thích hợp Ngươi chỉ phụng mệnh tới đưa dược, đưa dược chúng đã rất ơn rồi. Lại để mạo hiểm, chúng đây?
Cũng phải lời khách sáo, rằng Mân hy trợ. Nhưng hắn muốn anh xông tuyến trận chiến.
Dù sao nguy hiểm rất lớn.
An khoát nói:
- phải vô lễ, giờ quá chỉ Thần trọng, đó vài ngày đã đạt duyên tới ngờ đột Có lẽ tu còn bằng tổ mạch, tự hỏi vẫn còn trốn. Nếu căn mạch tự nhất. Nếu nổi, hấp lực chú ý tổ mạch. Nếu thể, sẽ nghĩ pháp hắn đi, nếu thừa liên lạc thiếu, tình nguy hiểm Vĩnh địa sẽ quyết.
Nghe vậy, các tu đại địa chờ mong.
Dốc sức liều mạng, chỉ lựa đắc dĩ thôi.
Nếu sâu tu đại địa còn tín niệm phải tổ thập đại địa vực về, Giang Đông Duyên đảo gấp rút tới viện Vĩnh địa.
Mộc cường chỉ sợ thập đại tổ chưa chắc gì đối phương.
Nhưng Giang khác.
Tử Mân nhìn vào Diệp, thấy chân thành.
- huynh, hy sinh vì vậy, đại địa chúng mau chảy rơi khó hồi báo a.
Tử Mân thở dài.
- Ha ha, mỗ báo đáp phần ý thiếu a.
An nhạt tiếng.
- Mấy đám đội ngũ các địa chờ tin tức ta. Nếu căn các lập tức địa ra, thừa dịp truy kích. Nếu tin tức ta, cần hi sinh vô ích. Ở địa mượn nhờ đại trận phòng ngự, chống cự bao lâu chống. Ta sẽ mau chóng c/ứu binh tới.
An tự muốn mang theo.
Đối kháng mang càng thanh càng to lớn ngược sẽ x/ấu Mà ra, năng lực dù tổ mạch chưa chắc gì hắn.