12

Sau Bùi Thời Nhiên vào vệ dự một vẫn tới tủ quần ấy.

Ý vươn tay, rồi hậm hực thu tay về.

Lấy?

Hay đây?

Nếu Bùi Thời Nhiên biết tr/ộm quần ấy, chắc chắn sẽ cho rằng loại th/ái gì đó?

Nhưng nếu lấy, sợ lúc cắm trại xảy chuyện ngoài muốn.

Ôi, làm đây.

Nếu xem thử một chút quần có tin hay đi.

Tôi hít sâu một hơi, kéo tủ quần tiện tay một chiếc khoác đen ngoài.

Trái tim khẩn trương đ/ập thình thịch, ngay cả tiếng lách nhỏ phát cửa vệ sinh mở cũng tới.

Cầm khoác Bùi Thời đưa gần.

Mùi nước giặt nhàn nhạt thơm mùi vị bình thường ấy.

Mặt nóng lên, đồng thời hoặc thôi.

Hả?

Vậy còn tin đâu?

Chẳng lẽ bởi vì tắm còn nữa sao?

Gấp ch*t rồi.

Vừa định tiếp tục cẩn thận ngửi, cạnh liền truyền đến một giọng nói trầm thấp nhàn nhạt:

“Diệp Tri làm vậy?”

Tôi đứng hình, lập lo/ạn quay đầu.

Liền Bùi Thời Nhiên tựa vào tường, mắt sâu xa tôi.

Trong nháy mắt hô ngưng cả giống kẻ khờ.

Tôi lúc này vô cùng xuyên trở về nửa phút trước, bỏ một số tiền thật lớn c/ầu chính mình bao giờ mở cánh cửa này ra.

Tôi nuốt nước miếng, khô khan giải thích: “Thì chuyện là, tôi... vào tủ quần cậu, cho nên mới mạo phạm mở tủ quần ha ha ha…”

Bùi Thời Nhiên hình cũng gi/ận, ngược trong mắt theo một chút hứng thú:

“Vậy bây giờ đã bắt chưa?”

“Bắt… bắt rồi….” Tôi gượng hai vội vàng gấp quần đặt trở về: “Không có nữa rồi, ngủ nha.”

Bùi Thời Nhiên chỉ một cái, ngược nói gì.

Từ trong tủ tìm một cái quần mới liền vào nhà vệ sinh.

Tôi dám đối nữa, đem theo khuôn đỏ bừng, trực tiếp vừa lăn vừa lên giường mình.

Sau đó đối khí tiếng động mà năng phát đi/ên.

A a a a a!

Bùi Thời Nhiên khẳng định cảm th/ái!

Tự hỏi chính mình, phải làm phải làm đây?

Đúng nghiệp chướng mà!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm