12.
Sau một thời gian.
Bệ/nh viện t/âm th/ần còn rộn nữa.
Tôi đãi tất cả các thành t/àn t/ật và qu/è quặt, và tôi đợi các vị thần trên chiều gian của huấn luyện các nhân vật sau đưa đầu th/ai.
Lúc này, còn gặp may mắn nữa.
Địa phủ lần lượt phán xét trên gì làm suốt đời.
Nếu linh người ch*t khi còn sống có việc tốt hơn việc x/ấu thì được giải thoát để đầu th/ai.
Nếu tội lỗi của người quá cố nghiêm người bị đày xuống địa ngục khác nhau và bị tr/ừng để trừ t/ội l/ỗi của mình.
Rõ ràng ai số nhân vật này có t/ội.
Đặc biệt sau khi mất đi và phát đi*n.
Nam cổ khiến toàn bộ chiều gian chìm ngọn ch/iến tr/anh, x/á/c ch*t khắp nơi.
Nhân vật giới tu tiên thì ngẫu nhiên gi*t người, gi*t ch*t số linh chỉ bằng một ki/ếm lý.
Để hồi sinh chính, chiều gian m/a giới dụng c/ấm thuật và bắt số sinh linh để hi/ến t/ế.
Mặc dù hiện quá trương nhưng số gia đình ta mà t/an n/át.
…
Nói tình cảm mà lại đến trình độ này thì quả tuyệt vời.
Toàn hạ chỉ có các người lợi hại, sinh linh khác chỉ vật h/iến t/ế cho tình yêu của các người?
Tôi tức gi/ận.
Diêm nói tôi rằng này thực sự tha thứ và bị chá/y bởi ngọn của chín mươi chín và tám mươi mốt nghiệp địa và rơi vào cõi sinh chín kiếp.
Hãy để mùi bị t/àn s/át.
Điều buồn cười nhất nào cùng hối h/ận và khổ khi nói câu này: “Kiếp sau nhất nàng”.
Tôi:"……"
Về việc làm quá đáng mà mình làm, chắc mình có kiếp sau hay nhưng vẫn dám nghĩ đến việc được bên kiếp sau?
Nằm mơ đi!
Rơi vào cõi si/nh chín kiếp?
Tôi vỗ bàn Vương với, trên mặt theo s/át khí: “Không mãi được sao?”
Diêm "À... cái này..."