Ái Đa Vi Thù

Chương 9

12/07/2024 18:31

9.

Đây thực sự là một t/ai n/ạn.

Nhưng hiệu quả còn tốt hơn những gì tôi dự tính trước đó, hai người lại lần nữa bắt đầu đ/á/nh nhau, tôi vào nhà vệ sinh, nhịn không được có chút buồn nôn.

Tiếp xúc gần như vậy với một người h/ận đến tận xươ/ng tủy, lại để hắn hôn lên trán tôi, cảm giác gh/ê t/ởm dâng lên từ tận đáy lòng gần như nhấn chìm tôi.

Đợi đến khi tôi quay lại phòng bao, hai người vẫn đang đ/á/nh nhau. Tôi hít một hơi thật sâu, lập tức đổi sang dáng vẻ hoảng hốt lo sợ, muốn tiến lên ngăn cản.

Nhưng không biết ai đã ra tay trước, đẩy tôi thẳng xuống đất.

Trên sàn có những mảnh sứ bị vỡ, lòng bàn tay tôi bị cứa đ/ứt.

"Đừng đ/á/nh nữa!"

Tôi nhịn không được hét lên một tiếng, hai người họ cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Hai người vốn còn đang hùng hùng hổ hổ khi nhìn thấy lòng bàn tay tôi chảy m/áu, đều không hẹn mà cùng lộ ra thần sắc khẩn trương.

"Lý Mặc Ngôn, cmn cậu có thể đừng đi/ên nữa được không!"

*Trong câu này có chữ 特么 là nói lái của câu ch/ửi “mẹ nó”, có thể bỏ đi nếu thấy không cần thiết.

Lâm Giang Dã lập tức đứng dậy đi tới bên cạnh tôi, đỡ tôi đứng dậy từ trên mặt đất, cẩn thận từng chút xem xét vết thương trên lòng bàn tay tôi, tức gi/ận trừng mắt nhìn Lý Mặc Ngôn.

Dưới góc nhìn của hắn, đây vốn chỉ là một màn ngoài ý muốn. Kết quả là không có cơ hội kịp giải thích dã bị đ/á/nh một trận, khiến tôi cũng bị thương.

"Lâm Giang Dã, hiện tại anh còn có mặt mũi trách tôi?"

Ánh mắt của Lý Mặc Ngôn có chút vặn vẹo, tôi vẫn luôn nói hắn có bệ/nh mà, cho nên lời hắn nói ra cũng không chút kiêng dè.

"Anh rõ ràng biết tôi thích Vi Vi, kết quả là anh gặp cô ấy hết lần này đến lần khác, còn cố ý hôn cô ấy trước mặt tôi, còn nói gì mà anh em tốt nhất, tôi thấy cmn anh chỉ muốn đào góc tường nhà tôi mà thôi!"

Nói xong, hắn lấy từ trong túi ra một xấp ảnh. Đó chính là ở công viên ngày hôm đó, hình ảnh Lâm Giang Dã cúi đầu dỗ dành tôi.

Kỹ thuật chụp ảnh rất lợi hại, trông giống như một đôi tình nhân nhỏ đang dỗi nhau.

"Nói nhảm, tôi không có!" Lâm Giang Dã lập tức phản bác.

Lý Mặc Ngôn tiến lên nắm lấy cổ áo hắn, trong mắt hắn lộ ra mười phần hung á/c: "Anh có gan thì nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói lại lần nữa!"

Lâm Giang Dã tức gi/ận đến mức cùng cực, đưa tay đẩy hắn ra. Lại như tức gi/ận mà cố tình trực tiếp nắm lấy bàn tay còn lại không bị thương của tôi.

"Đúng, tôi chính là thích Thẩm Vi Vi, cạnh tranh công bằng không được sao? Hơn nữa, người ta cũng không nói thích cậu, thật sự coi mình thành cái gì rồi!”

Chậc, trong phòng bao lại đ/á/nh nhau rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cảm Hóa Anh Trai Phản Diện

Chương 15
Năm tôi năm tuổi ấy, ba mẹ đã nhận nuôi một "anh trai" từ cô nhi viện. Hắn khôn khéo vô tội trước mặt ba mẹ, nhưng tôi biết, hắn tăm tối và cực kỳ hung ác, tương lai sẽ bởi vì yêu mà không có được với nữ chính của thế giới này, sẽ trở thành nhân vật phản diện lớn nhất, liên lụy đến cả gia đình chúng tôi xui xẻo chung. Để sống sót, tôi quyết định cảm hóa nhân vật phản diện. "Anh ơi, em thích anh nhất, em muốn sống cùng anh đến già ~" "Anh ơi, chúng ta nam sinh phải chơi với nam sinh, anh đừng thích các cô gái khác nhé ~" "Anh ơi, tối nay chúng ta ngủ cùng nhau được không ~" Sau đó, nữ chính xuất hiện, hắn cũng không thèm nhìn đối phương lấy một cái, mà lại ôm tôi vào lòng, đáy mắt để lộ ra sự độc ác điên cuồng. "Tiểu Triệt, em đã từng nói, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau." Tôi khóc không ra nước mắt. Nhân vật phản diện bị tôi bẻ cong rồi, phải làm sao đây, đang online chờ, gấp!
186.94 K
4 Ép Duyên Chương 18
7 MỘ RẮN Chương 11: Ngoại truyện
11 Máu Trinh Nữ Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Yêu Quái Lục 4: Phượng Hoàng Đậu Minh Nguyệt

Chương 7
Tôi và chị gái là đôi phượng hoàng song sinh. Hoàng đế nước Giang đón cả hai chị em vào cung, cùng lúc sắc phong làm hoàng hậu, hưởng phúc song toàn. Ngày hoàng đế cầu phúc cho dân chúng, trời giáng điềm lạ. Hai con phượng hoàng một con rơi xuống, một con bay vút lên. Quốc sư phán đoán: Phượng hoàng sa ngã sẽ mang đến vận rủi cho nước Giang. Ta bị hạ lệnh xử trảm, thi thể 💀 bị thiêu rụi trong biển lửa. Mở mắt lần nữa, tôi tỉnh dậy giữa rừng xanh. Chị gái vững ngôi phượng vị, che mặt cười khúc khích: 'Nước Giang chỉ cần một vị hoàng hậu là đủ.' Nhưng nàng không biết rằng, chính ta đã dàn dựng cái chết giả này để thoát khỏi lồng son cung cấm. Phượng hoàng vốn dĩ nên tự do giữa chín tầng mây, nào phải khuất thân chốn thâm cung. Chị em ta đều có mệnh vượng phu, nhưng ta chọn cách vượng chính mình.
Cổ trang
Trọng Sinh
Sảng Văn
0