Dưới ánh trăng, cái ấn ký càng trở nên m//ê ho//ặc.
Xa cách năm, giờ anh ta đang trước mặt tôi.
Giữa chúng tôi vẫn thế, nhưng không thể xưa.
Bạch Linh cúi h//ôn tôi.
Phải rất tôi mới định thần lại, nhưng hơi thở ngọt ngào anh ta bao bọc tôi, khiến đầu óc tôi rối m//ù, tôi mềm ra.
Tôi càng vùng vẫy, anh ấy càng quấn ch//ặt tôi, cố muốn vắt kiệt hơi thở cuối cùng tôi.