-----------------------------

"Có đôi khi lời nói này cũng thật hay, địch nhân của địch nhân liền là bằng hữu nha! Cô suy nghĩ thật kỹ đi, nếu như cô nguyện ý, tôi có thể bảo đảm trong vòng một ngày, tôi sẽ xem cô như người xa lạ chưa bao giờ nhìn thấy cô, coi như cô có vì Tống Tử Hàng mà có chuyện đi chăng nữa, dù sao thì con ngươi đều ở trên thân thể cô, muốn làm gì thì làm! Dĩ nhiên, cô nếu muốn tôi xóa topic, tôi cũng không có vấn đề!" Diệp Oản Oản lưu lại câu này đủ để Giang Yên Nhiên vô cùng động tâm rồi rời đi.

Giang Yên Nhiên kinh ngạc nhìn nhìn bóng lưng Diệp Oản Oản rời đi, mặc dù cô không hoàn toàn tin tưởng Diệp Oản Oản, nhưng cô cũng không thể không thừa nhận Diệp Oản Oản đưa cho cô một viễn cảnh thật sự là quá mê người!

Cô không cam lòng nhất chính là Tống Tử Hàng từ đầu tới cuối cũng không có yêu cô, h/ận nhất, là Thẩm Mộng Kỳ lừa dối cùng đùa bỡn bản thân!

Cô muốn cho Tống Tử Hàng hối h/ận! Biết vậy chẳng làm! Cô muốn cho Thẩm Mộng Kỳ trả giá thật lớn!

Nhưng là, cô lại hoàn toàn không biết mình nên làm như thế nào, nếu là cô biết thì cô cũng sẽ không rơi vào cái kết quả này ngày hôm nay.

Diệp Oản Oản, hẳn là nên tin tưởng cô ấy...

...

Cùng Giang Yên Nhiên trò chuyện xong, Diệp Oản Oản trở lại nhà trọ, tẩy trang xong, đắp cái mặt nạ dưỡng da, sau đó đi tắm.

Nằm dài trên giường tiếp tục suy nghĩ như thế nào có thể xoa dịu cái đóa hoa bá vương kia (xài)...

Thật ra thì, Tư Hạ cùng Lăng Đông chắc không khác nhau gì cả chứ? Nói không chừng chỉ cần cô tỏ rõ một chút chân thành, Tư Dạ Hàn cũng không để ý như vậy đâu?

Diệp Oản Oản một bên mò điện thoại di động, một bên nghĩ như thế.

Đang do dự có nên gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn hay không, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, làm cô gi/ật mình.

Lại một nhìn số điện thoại gọi đến, càng kinh ngạc hơn. Điện thoại là Hứa Dịch gọi tới!

" Alo, Diệp tiểu thư?"

"Hứa quản gia, có chuyện gì sao?" Diệp Oản Oản hỏi.

"Diệp tiểu thư, Cửu gia muốn gặp cô."

Diệp Oản Oản nhất thời trong lòng hơi hồi hộp một chút, "Anh ấy ở đâu?"

"Già Lam quầy rư/ợu. Tôi đã ở cửa trường học chỗ cũ chờ cô nha." Hứa Dịch trả lời.

Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, "Biết, tôi lập tức ra ngoài."

Treo điện thoại di động xong, Diệp Oản Oản không dám trễ nãi, cũng không kịp thu thập, nhanh chóng đổi một bộ quần áo ra cửa.

Trước đã là như vậy, vô luận cô ở nơi nào, bất cứ lúc nào chỗ nào, nếu như Tư Dạ Hàn phải gặp cô, thì cô nhất định phải chạy tới không cho cô có bất kì dị nghị nào.

Thật ra thì Tư Dạ Hàn mỗi lần đột nhiên vội vã tìm cô dường như cũng không có chuyện gì, thường xuyên đều là cô mà đi qua, anh rất bận bịu, cô trong ánh mắt của anh chỉ có thể ngồi yên phạm vi cho phép.

Có lúc thậm chí là anh chỉ nhìn cô một cái liền đem cô để lại chỗ cũ thật là không giải thích được.

Bây giờ nghĩ lại, thời điểm mỗi lần Tư Dạ Hàn triệu cô đi qua, tình trạng của anh cùng tâm tình đều có chút không tốt lắm, tựa hồ chỉ có cô ở bên trong phạm vi tầm mắt anh, mới có thể làm cho anh an tâm.

Tư Dạ Hàn bây giờ tâm tình không tốt?

Sẽ là bởi vì chuyện gì?

Liên tưởng đến chuyện ngày hôm nay, Diệp Oản Oản không khỏi có loại dự cảm x/ấu...

Thấp thỏm lên xe, Diệp Oản Oản thử thăm dò Hứa Dịch trước mặt người đang lái xe, "Thế nào đột nhiên gọi tôi tới? Là có chuyện gì không?"

Hứa Dịch bởi vì chợt nhìn đến Diệp Oản Oản, vẻ mặt sững sờ, Diệp Oản Oản vào lúc này không trang điểm, cả người chỉ mặc đơn giản đến không thể lại đơn giản quần trắng, nhưng chính là đẹp để cho người không dời mắt nổi, thật thật băng cơ ngọc cốt, phù dung như mặt...

Hứa Dịch rất nhanh liền hoảng qua thần đến, trả lời, "Cái này, xin lỗi, Diệp tiểu thư, tôi cũng không biết, tính tình của Cửu gia cô cũng biết rồi đấy, tôi cũng chỉ là phụng mệnh làm việc thôi!"

"Vậy anh ấy hôm nay tâm tình thế nào à?" Diệp Oản Oản lại hỏi.

"Chuyện này..." Hứa Dịch nhất thời trầm mặc không nói.

Xem phản ứng của Hứa Dịch, Diệp Oản Oản nhận mệnh thở dài, được rồi, cô đã biết đáp án.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sếp Phân Hóa Thành Enigma

Chương 21
Ông chủ lạnh lùng, vốn là Alpha, sau lần phân hóa thứ hai đã trở thành Enigma liền thay đổi làm tôi hỏi chấm: "Trợ lý Thẩm, trên người cậu thơm quá." Tôi thản nhiên đáp: "Chắc là mùi sữa tắm thôi." "Trợ lý Thẩm, tôi có thể đến gần ngửi mùi của cậu không?" Tôi nghiêm túc trả lời: "Không hay lắm, giữa EA chúng ta có sự khác biệt, EA thụ thụ bất thân." "Trợ lý Thẩm, tôi thật sự rất khó chịu, cầu xin cậu giúp tôi đi." ... Sau khi ngủ với anh ta, tôi định coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhưng sau đó, sếp đột nhiên phát bực, bẻ ngược tay tôi ra sau, ghì tôi vào tường. Tôi cầu xin: "Tổng giám đốc Thời, tôi sai rồi." Anh ta lạnh lùng hừ một tiếng: "Sai rồi thì không được chạy nữa."
179.45 K
10 Đinh Máu Trấn Quan Chương 15
11 Tiên Xám Trị Quỷ Chương 59

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

[BL] Vợ Lẽ Thổ Phỉ Nhặt Được Một Gã Nô Lệ

Chương 12
Giới thiệu: Ta là nam vợ lẽ của một lão thổ phỉ già. Một hôm lão thổ phỉ đi cướp bắt được một thiếu niên toàn thân đầy máu. Các phu nhân tranh nhau giành châu báu ngọc ngà, còn sót lại tên thiếu niên này chẳng ai nhận, lão thổ phỉ bèn ném hắn tới chỗ ta. Tính tình ta ủ dột trầm lặng, nhan sắc lại ở mức trung bình, không biết nói lời ngon ngọt, đã bị lão thổ phỉ cho ra rìa từ lâu. Tiền bạc của cải lão ban thưởng đều bị các phu nhân vợ lẽ khác chia chác, đến lượt ta chẳng có bao nhiêu. Sống một mình đã khó khăn, còn phải nuôi thêm một của nợ. Bù lại tên của nợ có vẻ ngoài rất ổn. Ta bắt hắn làm nô lệ cho mình, ngày ngày hành hạ hắn, bắt hắn làm đủ mọi việc còn phải ra ngoài kiếm cơm cho ta, lấy việc ức hiếp hắn làm niềm vui. Mấy năm chịu khổ, tên nô lệ ấy chịu không nổi, một đêm trăng thanh gió mát vùng dậy đâm ta mấy chục nhát kiếm rồi bỏ trốn. Chỉ vỏn vẹn mấy tháng sau hắn dựng lên nghiệp lớn, quyền cao chức trọng, đem quân san bằng trại thổ phỉ. Lão thổ phỉ bị treo ngay giữa đống lửa, đám phu nhân ngày thường sống trong nhung lụa cũng bị trói quỳ xuống đất, nhếch nhác không tả nổi. Ta ôm cái bụng lớn trốn trong góc định nhân lúc hỗn loạn chuồn đi, chân còn chưa kịp giẫm lên cửa đã bị túm lại. Tên nô lệ ngày nào còn quỳ xuống liếm chân cho ta bây giờ mặt mày hung ác kéo ta vào lòng: “Đồ xấu xí, mang thai con của ta rồi còn định chạy trốn?” Huhuhuhuhuhuhu. Cái đêm định mệnh đó hắn đâm ta mấy chục nhát, mà đâm bằng thanh kiếm nóng ở thân dưới, đâm thế nào mà ta mang bầu luôn rồi!
Boys Love
Chữa Lành
Cổ trang
7.51 K
Quỷ Ăn Da Chương 9.
Của Em Tất Chương 27
Ma Treo Cổ Chương 11