Ký ức trước khi nhắm cảnh tên b/ắt c/óc tình mở TV, bắt tận chứng kiến Chu Xuyên diện một bộ vest chu ôm bó nhài đón Du Ấu vừa về nước.
"Ôi đáng thương kìa."
Tên khốn rú lên cười đ/è dìm chậu nước lúc mạnh: "Đến giờ tổng giám đốc Chu vẫn nghĩ vụ này chính bà Chu tự diễn đấy."
Tôi nghiến răng ngẩng mặt đẫm nước, đỏ ngầu dán vào màn hình. Cho đến khi nước tràn đầy khoang miệng, cận kề cái ch*t.
Tỉnh dậy.
Hơi thở nóng rực phả vào tai. Trong bóng tối, hình nặng trịch đ/è lên nghẹt Tiếng gọi "Ấu Ấu" thều thào như giữa trời quang bừng tỉnh.
Tôi hất người đàn ông ra, bật đèn.
Chu Xuyên.
Chính x/á/c Chu Xuyên th/uốc. Mắt gã ta nhắm nghiền, vật vã cởi phanh áo sơ mi, giọng khàn đặc van nài:
"Ấu Ấu..."
Ấu tên gái tôi.
Chu Xuyên vốn hôn phu của cô ta.
Cơn nóng rát trong người trào lên cổ Khi gã ta lần nữa về phía tôi, nắm chiếc đèn đ/ập mạnh xuống.
Tiếc th/uốc hành hạ, chân bủn Vừa tiếc hùi hụi đ/ập vỡ sọ được tên khốn, vừa lảo đảo khỏi phòng.
Cắn lòng tỉnh táo, gọi tiếp viên đưa gái vào phòng gã ta. khi mất hoàn toàn ý đối diện gương mặt trẻ trung đầy hoảng lo/ạn của chàng trai lạ.
"Trăn Trăn..."
Tôi vàng lấy người đó.
Kệ nó!
Miễn phải Chu Xuyên được.
Hơn nữa anh chàng này nhìn cũng ưa nhỉ.
Không lỗ.