Loại tay chất lỏng màu xanh nhạt, trông rất mê hoặc.

Tiêm sẽ làm rối lo/ạn tức tố, khiến ta ảo giác, chìm đắm giấc mộng huyễn hoặc.

Sau khi Lưu Hằng tiêm thứ này từng nói giấc mơ xanh ấy.

Tiêm giống tức ăn đường.

Cho nó nếm lần, tiếp ăn mãi, nếu thứ tức đã quen ngọt ngào sẽ phát đi/ên, ch/ế tư duy.

Quá trình cai nghiện cực kỳ đ/au đớn, thường nổi.

Loại cấm mới này thường dân buôn ch/ế khác, dân thường thể có được.

Một nghiện c/ờ b/ạc xoàng mà lấy ra được, hẳn có kẻ đạo đằng sau.

Có kẻ muốn tiếp chìm bùn lầy.

Tôi nghiện: "Bạch trả bao nhiêu tiền mày hại tao?"

Sau khi giả ch*t trốn thoát, từng Kim Nha lúc hắn tìm thế nào.

Kim Nha bảo có đưa tiền chỉ, bảo quấy rối tôi.

Qua vài manh mối, đoán ra Tuyên.

Cùng chiêu trò, định hạ gục thứ hai sao?

Tôi nghịch lọ nói với nghiện: "Mày không? Bạn trai tao vì giúp tao cai thứ này..."

"...đã bị tao đ/âm mấy nhát, mười mấy vết trên giờ chưa lành."

Hạ giọng: "Tao cai hai hắn còn g/ầy cả tao."

Giơ cao lọ th/uốc:

"Thứ này..."

Chưa dứt tiếng quát gi/ận vang sau lưng: Ca, dám?!"

Tôi gi/ật mình đầu.

Thẩm từ xa tới, cơn thịnh nộ hiện rõ trên đôi lông mày nhíu mặt tái xám.

Tim chùng xuống, lọ trên tay rồi lại đang gần.

Toang rồi.

Hiểu lầm lớn rồi.

Tôi ngửi mùi khói sú/ng hung bạo, chân hơi mềm, lùi bước giải thích nhanh: "Thẩm Khác, nói, định..."

Thẩm kéo mạnh lòng, gi/ật lọ đ/ập xuống đất, đ/á nghiện bay hai mét đ/ập tường.

Như con sư tử bị kích động, giọng lạnh lời kẻ sai mày: Ai dám động tao lấy mạng!"

Nói xong lôi đi.

Tôi chới với theo sau, mí mắt gi/ật liên hồi, sợ gi*t xuống nước:

"Em định mà, đã cai Anh quá, nếu muộn chút nữa đ/ập vỡ lọ rồi, anh..."

Thẩm lặng, ném th/ô b/ạo xe.

Về căn hộ, đóng đã ép x/é tôi.

Tôi ngửi bất hắn, ngoan ngoãn mặc.

Bạch lúc đang hưng phấn.

Cách cánh gõ ngoài kia, run bần bật này.

Tôi cắn dám tiếng, tay chống Khác, thì thào: "Ngoài có người."

Thẩm cúi mắt, kéo tay áp ngón tay đan ch/ặt.

Khẽ nói: "Vậy thì tự bịt miệng, hắn thấy."

Tiếng gõ ngừng, giọng vọng vào: "A Khác, không?"

Thẩm những nụ hôn dày đặc sau tai chẳng những dừng mà càng thêm dội.

Tôi yếu ớt hai cái nổi nữa đành đưa tay bịt miệng.

Ch*t ti/ệt!

Đồ s/úc si/nh.

Ngoài đợi lát lại nói: "A Khác, hờn nữa không? Cửa sổ nhà sáng đèn, đang không?"

Thẩm nhẹ eo thở dốc: "Nâng cao lên."

Bạch Tuyên: "Em trách Lúc phản bội anh, cố ý. Hồi đột nhiên kỳ phát tình, có nhà, trưởng tạm thời đ/á/nh dấu giúp qua cơn, đụng người, mà. Khác, xin lỗi, nên bỏ đi lời từ biệt. Nhưng lúc đối mặt với thế nào, sợ chê dơ bẩn, rất sợ..."

Tôi thờ ơ lời tự bạch Tuyên.

Tốt lắm, hiểu lầm hóa giải.

Tiếp theo sẽ cảnh đoàn viên đôi tình nhân rồi.

Cổ đột nhiên bị bóp đầy bất "Đang nghĩ gì?"

Tôi lau mồ hôi trên với hắn: "Người lòng đang đứng ngoài kia, sao?"

Thẩm nắm ch/ặt bàn tay ướt đẫm mồ hôi tôi: "Người lòng đã ch*t rồi, hũ tro còn đặt trên tủ giường đấy."

Tôi tai, dán cất giọng đầy khiêu "Ái chà, ơi, quá đi!"

Tiếng nức nở ngoài đột ngột tắt lịm.

Tôi thú vị, run người.

Thẩm gi/ận, bế thốc phòng ngủ: "Còn nữa đấy."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm