"Ngày mai chúng ta sẽ đến tế đàn gi*t dê."
Hứa Đại vừa ngồi xuống đã chính thức tuyên bố với những người khác, "Anh em chúng tôi chỉ cần con dê này, để chữa bệ/nh cho em tôi. Ba con còn lại các người tùy ý bắt, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào."
"Nhưng, nếu ai đó muốn không làm mà hưởng, có ý đồ với con dê này của chúng tôi…"
Hứa Đại "xoẹt" một tiếng rút ra một con d/ao găm sáng loáng từ thắt lưng, cắm thẳng xuống cọc gỗ, "Lúc đó, đừng trách tôi không khách khí!"
Mấy người đang ngồi đó vẻ mặt khác nhau, Hứa Nhị kéo Hứa Đại, bảo anh ta cất d/ao đi.
"Tôi bỏ cuộc."
Khi mọi người đang năm mang bảy nghĩ, vị giáo sư đại học Dịch Cảnh Thần đột nhiên lên tiếng, "Tôi vốn dĩ cũng chỉ tò mò, không có hứng thú bắt dê. Ba con dê đó các người cứ tùy ý chia nhau, tôi không tham gia."
Lúc này, chỉ còn lại bốn người và ba con dê.
Nếu cặp đôi Nhậm Mông và Thời Vũ Hàm cũng chỉ cần một con dê, thì mọi người có thể phân phối theo nhu cầu, cùng nhau hợp tác.
Thế nhưng, hai người họ vẫn im lặng không nói gì.