Tâm Bồ Tát

Chương 13

04/03/2025 11:25

Tôi hoảng hốt chạy khỏi nhà, giác mọi thứ xung quanh mờ Nhìn người hàng xóm lại, gắng gượng bắt chuyện: "Ông Lưu ơi, quen bố mẹ cháu bao rồi?"

"Lâu lắm rồi, chuyện cháu?"

"Vậy hồi nhỏ bế cháu không ạ?"

"Không, khi bố mẹ cháu dọn đây, cháu đã hai tuổi rồi."

Tôi co rúm ngõ hẻm, hình cứ hiện lên. Chúng là ai?

Tôi trốn chiều tối, hai người đột nhiên trước mặt. nhìn, thót tim.

Bố mẹ đứng mặt vẫn ửng hồng như vừa vui vẻ vẫy trước tôi: "Tiểu Uyển, làm ở đây vậy?"

Tôi gượng cười: ạ, ở chán quá."

Bố nắm lôi về, lực mạnh không dám giãy giụa. đường, giả vờ hỏi: "Con gh/en với anh chị ơi, anh chị không?"

Mẹ cười phát lưng tôi: ngốc, mình chỉ mình thôi."

Về phòng, khóa ch/ặt cửa. Tất cả hôm nay khiến nhận bố mẹ đang giấu diếm bí mật đó.

Đột nhiên nắm cửa xoay kêu lục cục. "Tiểu Uyển, sao lại khóa cửa?"

Mẹ đứng ngoài cười cười, bưng bát sữa đậu nành bốc khói. cớ để ng/uội rồi uống.

Nằm vật giường tối, trằn trọc không ngủ được. Ánh lọt khe cửa, chợt mình hình như đôi đang chằm chằm nhìn khe hở.

"Á!" hét lên, đèn. đang khom người dí mặt khe cửa.

"Con sữa tốt cho sức khỏe." lặng lẽ xuất hiện sau lưng mẹ. Tay lẩy bẩy, cạn bát.

Sáng hôm sau, bố mẹ lên núi dì. thang trưởng thôn. Ông đang dán báo cũ lên tường, tờ tìm lạc từ 35 năm trước.

M/áu đông cứng quản. Đứa ảnh... phòng bố mẹ! vội tờ báo.

Về nhà, mở gỗ. Đặt hai cạnh nhau: cùng trẻ, chỉ khác độ tuổi.

Một đen lặng lẽ áp sát. Cổ đ/au điếng. Trước khi ngất nghe giọng bố mẹ:

"Đã bảo là nó sẽ động cái mà."

"Kệ nó cũng chẳng sống được nữa."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25