- Vậy mà đột tới Vũ lục trọng.
Lục ra, phun trọc trong nội tâm kinh ngạc, năng lượng cần thiết độ Vũ lục còn lớn hơn suy nhiều.
Lục thất vọng lớn, hiện tại chân Vũ đỉnh chỉ cần viên Tăng Nguyên Đan dàng đột Vũ lục trọng.
- Trước vội vàng đột a.
Lục trong nếu lần nữa đột đến Vũ lục đến ở trước mặt Mi lão chẳng biết phải giải thích nào, tới nửa tháng đột tiếp, đến khiến cho phiền toái ít.
Mà tới điểm chính phải như nào mới tăng cường tu linh linh vũ cùng đột mới được, cho dù hiện tại tu luyện vũ đạt tới Vũ cửu cấp độ linh vẫn chỉ Linh nhất đến càng cách nào đột phá.
- tiếp tục nghỉ ngơi hồi a.
Bạch Mi lão ra, trong miệng thổi tiếng, Nham Thứu lập tức kêu to, chậm rãi đáp xuống sơn mạch.
- Trong thú, vất vả chút, món dân ta no xuất phát.
Bạch Mi lão nói ra, ánh qua phía Du.
Mọi lập tức phân tán ra, nơi người, thả Long ngoài ki/ếm ăn, sau bắt thỏ nặng mấy trở về.
Một lát chấp cầm về mấy món dân Dương Diệu cầm theo rừng.
Lục Hổ, Lương, Vô Độc Cô Băng Lan tay về.
Lục dò xét chút, cầm theo đủ món dân chủng ít.
Lúc Hổ cùng Lương học lợn rừng, bắt lửa, và thỏ rừng, được diệp, học nhanh.
Mà Dương Dương Diệu được Lương giựt chỗ rừng, Lương hỗ trợ, nữ cần động thủ.
Lục mỉm cười, nóng nảy, thanh lý sạch n/ội tạ/ng thú Tần Thiên ngàn vạn nhổ đi, chấp hỗ trợ chút lửa, thân quanh.
Sau lát nơi ngồi xổm xuống, dùng tay cầm lên mũi ngửi, mỉm cười, còn ướt màu vàng, đúng mà cần tìm.
Lập tức đào màu vàng tới trước mặt người, đây chính thứ thiếu, nhiều như kinh ngạc thôi. Sau về.
- Du, lấy nhiều để gì?
Bạch Mi lão nói ra, thần sắc hoặc hỏi.
- Trưởng đây để đồ ăn, đợi tí nữa biết.
Lục nói ra.
Nói xong trong ánh ngạc người, trước tiên lấy bọc quanh và thỏ rừng, sau lấy bọc lại, lấy diệp, cuối cùng biến thành đống vàng.
Nhìn cả càng ngờ.
- Xong!
Lục cuối cùng đào cái hố ra, đem những thỏ nhét bên dưới, cuối cùng trực tiếp ở phía trên
- Du, đệ giống lần trước a,
Lục Vô Song hỏi.
Lục nói:
- trước lợn mặn, cơ hồ cả mà những thỏ mặn, ta nướng, vừa ta những kia chính mặn, đến mặn dung nhập món ăn.
- Thì thế.
Mọi xem như được, bắt hơn mười đào lên đảo vòng, để tránh cho phía dưới được chín, sau tiếp tục lửa.
Lúc ở xa, Lương, Hổ, Dương Dương Diệu đang thịt mùi thơm bay thành vàng, hưng bắt cầm lên gặm.
Mà vốn hưng biến thành khó nhìn, tuy thịt vẫn phía, vị, căn mùi gì đáng nói.
Bốn hoặc, rõ ràng phương pháp giống như lần mà hoàn toàn khác biệt, từ nhỏ thiếu thư cơm tới đồ nướng.
- Xong rồi, đi.
Cảm giác tới thịt chín rồi, tắt lửa, đào khối kia cứng rắn, phía trên khe nứt chằng chịt, mùi thơm từ trong ngoài.
Phanh!
Lục xuống khối chia năm x/ẻ bảy, các nơi, mùi thơm mê xuất hiện trước mặt người, vũ trên bị dính ch/ặt, cùng rơi khỏi gà.
- ah.
Mọi học dáng Du, xuống và thỏ lộ ra, nhất thời ngập quanh, nước miếng chảy ròng, khách gặm thịt.
- Không tới tử đúng nghề!
Bạch Mi lão nước miếng chảy ròng nói.
Mấy chấp khách lần xuất lực, bắt càng khách ngay cả Độc Cô Băng Lan, Vô Thúy Ngọc chẳng quan tâm dáng tới mức mỡ vàng dính đầy quanh miệng.
Sau lát, căng bụng, dáng nuốt trôi, mà Lương, Hổ, Dương sau khi món miếng trôi.
- Hừ.
Dương Lương tiếng, trong b/ắn tia lửa, nếu phải Lương giựt nàng sao phải chịu đói.
Sau khi xong, cơ Long trong tay Long lần ngoài ki/ếm ăn.
- ta nên xuất phát nửa tháng rồi, tiếp qua tháng ta tới Vân Dương Tông.
Bạch Mi lão nói ra.
- phía trước chính thành Vụ Đô, ta nên thành nghỉ ngơi chút hay không, để chuẩn bị vượt qua Sơn mạch Vụ Đô.
Nữ chấp Mi lão nói ra.