Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 125: An bài

05/03/2025 20:57

"Thời Địa điểm?" Tịch Thiết vậy sốt, tựa gì, nhưng nhìn trước trịnh thế, rằng đây thể mấu công, liền cúi đầu cố gắng lại.

Khoảng nửa khắc ……

"Nhớ rồi!" Tịch ngưu đột ngẩng đầu la hết vui mừng.

"Ta nữ qua, trước khi tham gia đại hội tiên, đi cùng với nam gọi cốc, tựa nơi cũng vị khác."

"Thái cốc?" khẽ nhẩm lần, trước giờ chưa từng đó.

Hàn ánh Tôn cẩu, đây danh đó, vị đầu xà qua.

"Gia thành, vậy! Nếu sự sơn cốc đó, ta rõ." Tôn nhíu mày, đầu lắc trái lắc ngừng.

"Không nhầm chứ?" ánh quay Tịch ngưu, khẩu khí lạnh lẽo.

"Tuyệt nhầm, nữ nói, cần đuổi theo nửa đường, thể chạm với hữu cô ta cốc." Tịch ngưu vàng nhìn trời thề thốt.

"Nửa Nếu thường thì chưa khỏi vùng cận Gia thành, nhưng cưỡi chim đuổi theo, vậy thì phạm quá lớn nhưng chưa khỏi giới Lam đúng " thầm tự đ/á/nh giá.

"Hai biết, cả Lam gọi cốc hoặc không?" Thần đôi chút, hướng hỏi.

Tôn Tịch ngưu hướng nhìn nhau cái, cơ cùng kêu lên:

"Thái tự"

"Thái sơn"

"Có được gọi Nam?" sốt, đầu.

"Công tử! Không thế, nơi Tôn cư/ớp lời đáp.

"Thái tự được xây dựng sơn." Tịch ngưu cũng kém, theo câu.

"Chà! Thật quá tốt, cốc kia chắn nơi nhõm nói.

"Nhưng công tôi trước giờ chưa cận sơn, cốc cả! Hay nghĩ sai Tôn nghi hoặc đề tỉnh.

Hàn "Hắc hắc" cười cái:"Sai được, chính rồi!"

"Các tu giả, đương đó, chừng nơi hẳn tu giả sinh từ hưng phấn thầm nghĩ.

"Thái sơn cuộc nằm Sau khi cơn hưng phấn, nghĩ đâu, vẫn chưa liền thuận hỏi.

"Công sơn cực Lam Châu, cách Nghiễm Quý bốn mươi Tôn kính lời.

"Phía nam Lam Châu?" nhíu mày, cùng với nơi tới ám - Độc sơn trang, vặn Bắc Nam, căn bản thuận tiện, cách chạy đi chạy chuyến.

"Tôn cẩu, khi quay về, Tịch ngưu phó bang chủ Tứ bình bang. Ta quá vui lòng, nhưng ta với ta, thì thực hiện lời hứa." hướng Tôn phân phó.

"Không dám, công tử sao, tại hạ cứ vậy tuyệt nửa oán h/ận!" Tôn gi/ật s/ợ, lời bắt càng thêm trắng bệch.

"Yên tâm, hay không, lòng ta tính toán. Bình đan, thể triệt mang người, khỏi lắng ưu phiền, đây cũng việc ta hứa với ta đãi rất bình đẳng, lừa gạt ngươi." móc bình đan dược, Tôn cẩu.

Tôn vậy, rỡ mặt. "Hủ tâm hoàn" hắn, trước giờ khiến hắn ăn ngon ngủ yên, nay thể hoàn toàn trừ, khiến hắn kích động.

"Tạ ơn công tử! Tạ ơn công nhân vì công tử gan óc lầy đất, ch*t hối h/ận!" Tôn chiếc bình xong, lời hết khẩn.

Hàn bất giác cũng gật gật đầu.

Gã sở dĩ thể sảng khoái vậy cấp Tôn cẩu, chủ yếu mỗi tháng Tôn lần, sự quá phiền phức! Hơn nữa Gia đoạn vậy cách tốt triệt xong, đương bội, cũng tuyệt ngại, tức gi*t ch*t, rồi khác thay.

Hơn nữa tạm chuẩn bị biến Tứ Bình bang đường lui thỏ đào hang đào ba hang nữa là.

Hàn thế giới sự vô duyên vô cớ thành, cũng sự vô duyên vô cớ đi bội. Còn dùng b/ạo l/ực ch/ế phương, chính đo/ạn dễ quả nhất, nhưng cũng pháp hạ đẳng nhất, đồng cũng khả gặp sự phương. Cho muốn dài chút, pháp ân uy chính thức tốt nhất.

Cho cấp dược, thể khiến lòng Tôn được đề cao dài, khác trước Tịch ngưu hắn được sự ngôn cửu với việc công tất thưởng, sai tất rất lợi việc ch/ế dài người.

Đoạn chính pháp do cân nhắc hồi nghĩ ra.

Hàn nhìn Tôn nuốt dược xong, đột khiến hắn lo.

"Sau ta Khúc H/ồn chỗ dài, nhưng tuyệt dùng hắn vào việc gây chuyện thị phi, Khúc H/ồn tuy rất lợi hại, nhưng kỳ nhân dị sĩ đời nhiều hơn, chừng ngược hoạ ngươi. Ngươi kỹ!" trầm giọng nói.

"Vâng, nhân kỹ tuyệt bài đáng Khúc H/ồn đại nhân, công tử gia cứ yên tâm." Tôn thóc, gật đầu tục ngừng.

"Không cần Khúc H/ồn cạnh bảo vệ, bộ dáng hắn quá thu sự chú khác, thuận tiện việc đi gửi Khúc H/ồn thay chăm sóc!" thở dài, thầm cúi nỡ bỏ.

"Hai cũng tự bảo trọng. lui xuống ah! Gần đây cũng cần tới gặp ta, ta muốn đi đoạn khi quay lại." khe khẽ vẫy tay, bảo ngoài.

Tôn Tịch ngưu lời, kính thối lui, phòng Lập, trầm tư đó.

"Thái cốc cuộc tu giả thế nào? Ta tìm được gặp ổn không, tao ngộ nguy hiểm không?" ngơ ngẩn thầm nghĩ, khỏi du thiên ngoại, tiến nhập vào giới ngã.

Nhật đưa, trôi nhanh, chớp tháng, Gia thể tìm Lập, hơn nữa trải vô vàn tuế nguyệt, cũng xuất hiện bóng dáng Lập.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi thức tỉnh, phát hiện không ai làm theo cốt truyện

Chương 15
Khi vị hôn phu Lận Dương được một nhân viên phục vụ dìu vào phòng trong bữa tiệc, tôi bỗng dưng thức tỉnh. Thì ra tôi chỉ là một nhân vật thụ pháo hôi trong cuốn tiểu thuyết ép yêu rồi mang thai bỏ trốn. Còn hai người vừa vào phòng kia mới là nhân vật chính. Rượu đã bị bỏ thuốc, đêm nay họ sẽ điên cuồng lăn giường với nhau. Sau đó lại tình cờ lăn lần nữa, lần nữa, rồi lần nữa… Lăn đến mức thành thói quen, thành bản năng. Từ đó mở ra một mối tình tay ba: em bỏ chạy, anh đuổi theo, còn tôi thì cầm dao điên cuồng đuổi giết. Tất nhiên, tôi thua thảm. Thua đến mức tan tác, chẳng thể nhặt nổi từng mảnh. Nghĩ đến kết cục thê thảm của mình… lần này, tôi phải chạy trước! Nhưng còn chưa kịp rời khỏi khách sạn, đã bị người ta túm lấy, ném thẳng vào xe.
1.35 K
2 Dâm Thi Diễm Cốt Chương 34
3 Cây Và Sông Chương 20.2
10 Cụ Tôi Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Quen Biết Ngài

Chương 12
Chị đích tôi vào phủ vương đã ba năm mà vẫn không có thai. Nhìn thấy các tiểu thiếp ngang ngược, phụ thân liền muốn đưa tôi vào phủ làm thiếp để giúp chị củng cố ân sủng. Chị đích không đồng ý, còn bắt phụ thân đính hôn cho tôi với một thư sinh nghèo ba đời làm nông. Thế nhưng một sớm khoa cử, thư sinh nghèo hóa Trạng nguyên, còn trước mặt phụ thân thề nguyện cả đời không phụ tôi. Các tiểu thư kinh thành đều bảo tôi mệnh tốt, tuy là con thứ lại được Trạng nguyên chân tình đối đãi. Chị đích nhân danh chúc mừng, mời tôi đến phủ vương tá túc. Tôi vâng mệnh tới nơi, nào ngờ nàng cùng đích mẫu bày kế vu cáo tôi tư thông với thị vệ. Lấy danh nghĩa gia tộc, ép tôi uống cạn chén rượu độc. Trước khi ra tay, nàng nói lời chân tướng: "Là con gái thứ, em chỉ xứng lấy thư sinh nghèo! Trạng nguyên tất nhiên phải dành cho muội đệ cùng mẹ với ta." Mở mắt lần nữa, tôi lại trở về đêm đầu tiên vào phủ vương. Hợp hoan tán trong người đã phát tác, tôi liều mạng chạy khỏi hậu viện, chị đích vẫn đuổi theo không buông. Nhưng tôi còn chưa muốn chết - Thế nên, tôi xông thẳng vào thư phòng Vương gia.
Cổ trang
Cung Đấu
Trọng Sinh
0
Giang Nguyễn Chương 7