Đỡ Tôi Dậy, Tôi Còn Muốn Hôn

Chương 10

01/07/2025 17:49

Mẹ tôi qu/a đ/ời, bố tôi cũng chẳng muốn tôi nữa.

Tôi chỉ còn lại mỗi Phù Thiên Minh.

Tôi phụ thuộc vào anh ta, tin tưởng anh ta.

Tôi nắm ch/ặt lấy anh ta, như nắm ch/ặt một sợi rơm c/ứu mạng.

Nhưng ngay hôm qua, Phù Thiên Minh cũng phản bội tôi.

Tôi thấy anh ta hôn đứa em trai mà tôi gh/ét nhất trong văn phòng.

Cũng vào ngày hôm qua, tôi mới biết rằng Phù Thiên Minh đã làm trợ lý đặc biệt cho Phù Tinh Nhiên được nửa tháng rồi.

Sau khi Phù Tinh Nhiên vào công ty, anh ta sẵn lòng nhường lại vị trí tổng giám đốc, đưa dự án lớn nhất trong tay cho Phù Tinh Nhiên.

Còn dự án mà tôi đã dốc hết sức hoàn thành, chỉ là thứ đồ chơi vặt vãnh mà Phù Thiên Minh ném cho tôi khi bị tôi quấy rầy quá mức.

Đáng cười là tôi còn định dùng dự án này để chứng minh điều gì đó với Phù Hải Hà.

Phù Thiên Minh luôn khích lệ tôi, nói rằng tôi rất giỏi.

Nói rằng dự án này rất khó, tôi làm rất tốt.

Khiến tôi lầm tưởng rằng mình đang làm một việc gì đó kinh thiên động địa.

Tôi nỗ lực suốt hai tháng, sửa đi sửa lại phương án nhiều lần, đầy hy vọng, ngẩng cao đầu, mang thành quả đến trước mặt Phù Hải Hà.

Ông ta liếc qua, nói một câu: “Không tệ.”

Giọng điệu chuyển sang: “Nhưng sau này Tinh Thần đừng làm những việc tốn tâm sức như thế nữa, nhiệm vụ của con là bồi bổ tốt cho cơ thể. Việc công ty đã có người chuyên trách lo.”

Dự án được coi là hoàn hảo đó bị ông ta ném sang một bên, không nhắc đến nữa.

Tôi nghe thấy nhân viên bàn tán trong nhà vệ sinh.

“Cậu cả đang làm gì thế? Dự án đó cử ai cũng làm được, cậu ấy lề mề suốt hai tháng mới có kết quả, lấy gì mà tranh giành với người thừa kế?”

“Ngây thơ đến mức hơi ng/u ngốc phải không?”

“Chứng gh/ét đứa ng/u đầu cũng phát tác rồi.”

Tôi nén cơn gi/ận đi tìm Phù Thiên Minh, hy vọng anh ta cho tôi một lời giải thích.

Ở cửa văn phòng, tôi nghe thấy giọng của Phù Tinh Nhiên.

“Phù Tinh Thần ng/u ch*t đi được, cầm cái dự án người ta vứt bỏ không thèm làm mà cũng định đ/è bẹp em à? Anh Minh, anh dạy anh ấy thế nào vậy?”

Phù Thiên Minh lạnh lùng nói: “Tinh Thần không có ý định cư/ớp đồ của cậu, cậu không cần phải nhắm vào em ấy như thế.”

Phù Tinh Nhiên liếc qua cửa, chạm mắt tôi, cậu ta túm lấy cà vạt của Phù Thiên Minh rồi hôn anh ta: “Nhưng em muốn cư/ớp đồ của anh ấy.”

Tôi không biết mình đã rời khỏi công ty như thế nào.

Cũng không biết bệ/nh tái phát lúc nào.

Phù Thiên Minh không biết tôi đã ch*t một lần.

Ch*t ngay trên phố.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm