Vào năm đó, khi còn thơ dột, tin nội mà quyết định dùng nước tắm chứng minh tình với gái.
Tôi con bé, nên tắm rửa cho thật sạch ăn mặc cho thật xinh đẹp, các loài vật nhỏ quý em, mà còn tất cả trẻ trên đời đều thích em.
Ai người bế gái từ trong nhà tắm?
Là chính tay bế vào?
Hay nội giúp đưa vào?
Tôi nữa.
Nhưng điều ràng là: tắm, gái hề thét lên, phát bất kỳ âm thanh nào.
Điều này chứng trước khi nhiệt độ nước tăng lên, đi tri giác.
Ai đi ý em?
Có nội?
Có do viên th/uốc đó bà?
Vấn đề này vẫn chưa dám khẳng câu tiếp theo lập tức hiện lên trong đầu.
Tính chú vốn nảy, lại con gái hết mực.
Nếu tắm cho gái mà chú nhất định đ/á/nh tôi.
Lẽ nào nội nghĩ điều này?
Năm năm tuổi, người trong làng nói mẹ đồ tể.
Năm tám tuổi, khi nhìn bố nấu sủi phát hiện chính mới kẻ sát nhân.
Mãi đến lúc này, mới hiểu - ta đồ tể.
Ta lưỡi d/ao bị tên đồ tể nắm trong tay.
Bà nội dùng xong con d/ao dính m/áu, lại còn muốn g/ãy nó.
Đây gì?
Một tên trúng hai đích?
Nếu hôm đó, chú thím về trước mẹ, nhìn thấy củi thì sao?
Giả sử mẹ vác cái tải lớn đi, mà cả nhà phát hiện cảnh tượng trong tắm khi hoảng số phận sao?
Không nghi ngờ gì nữa, kết vô cùng thảm khốc.
Mà chính kết quả nội mong muốn, đúng không?
Năm xưa nội tự nhận "ngủ thoái nhiệm, ngăn chú trút gi/ận lên ta.
Giờ ta thản nhiên thừa bởi chú có gia mới và đứa con mới, chẳng bận tâm đến cô bé từ lâu rồi.