5

Thích Ngôn là kiểu người bẩm sinh đã toát ra sự lạnh lùng.

Khuôn mặt điển trai của cậu ta không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng khiến người khác lạnh sống lưng.

Cậu học đệ dáng g/ầy nhìn tôi một cách lưỡng lự, sau đó liền cuống cuồ/ng bỏ chạy.

Tôi nhìn chàng trai vừa quay lưng, dịu giọng cảm ơn.

"Cảm ơn cậu, bạn học."

"Thích Ngôn."

"Hả?"

"Tôi tên là Thích Ngôn."

Thích Ngôn vừa liếc nhìn tôi, vừa từ tốn giới thiệu bản thân.

Ánh mắt của cậu ta có chút gì đó mà tôi không hiểu nổi.

Tôi mím môi, định cảm ơn thêm một lần nữa, nhưng Thích Ngôn lại nói:

"Có việc, đi trước đây, Tiểu Thiên Nga."

Nói xong, cậu ta bước về phía mấy chàng trai không xa.

Mấy người kia nhìn tôi với ánh mắt gian xảo, sau đó không biết nói đùa gì với Thích Ngôn, liền bị cậu ta đ/á một cú.

Vẻ mặt uể oải, lười biếng.

Tiểu thiên nga?

Sao cậu ta cũng gọi tôi như thế?

Hơn nữa, giọng của cậu ta nghe có vẻ quen thuộc.

Hình như tôi đã nghe thấy ở đâu đó rồi.

Tôi ngồi xuống từ từ suy nghĩ, thì bạn cùng phòng đã quay lại với khay đồ ăn.

Cậu ta chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của Thích Ngôn.

Sau khi m/ắng mỏ cậu học đệ kia vài câu, bạn cùng phòng bắt đầu than thở không thôi.

"Trời ơi, tôi lại bỏ lỡ cơ hội đối mặt với Thích Ngôn rồi."

"Nhiên Nhiên, nam thần của khoa cậu có thơm không?"

Tôi lắc đầu, cúi đầu ăn: "Tôi không để ý."

Trong lúc nghe bạn cùng phòng cảm thán, tôi lấy điện thoại ra.

"Vừa nãy có người cũng gọi tôi là Tiểu Thiên Nga."

Đinh.

Bạn trai qua mạng trả lời ngay lập tức.

"Thế cậu thích tôi gọi cậu như vậy, hay người khác gọi cậu?"

Tuân theo nguyên tắc yêu đương phải biết điều, dù hơi ngại nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn trả lời.

"Cậu."

Câu trả lời này dường như khiến bạn trai qua mạng của tôi vô cùng vui sướng, cậu ta liền gửi ngay cho tôi một phong bao lì xì 520 tệ.

Tôi trả lại, cậu ta lại tiếp tục gửi.

Qua lại vài lần, tôi hơi bối rối, lập tức hỏi ý kiến quân sư tình yêu là bạn cùng phòng.

"Bạn trai qua mạng vừa chuyển cho tôi 520 tệ, tôi phải làm gì bây giờ?"

Bạn cùng phòng cười lớn: "Nhận đi chứ, rồi nói một câu thả thính để kéo gần khoảng cách giữa hai người."

"Câu gì?"

"Ví dụ như, cảm ơn ông xã~ ông xã ơi chụt chụt~"

"Chỉ cần cậu nói vậy, thằng đàn ông nào cũng sẽ phấn khích."

"..."

Hơi thiếu đạo đức, nhưng mà...

Lại có lý đấy.

Tôi im lặng một lát, sau đó đỏ mặt gõ vài chữ trên bàn phím.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm