24
Cố bị liệt sách đen ngành, tiếng của Hương bị bôi nhọ mức tệ hại.
Cả hai người nước chẳng khác nào chuột chạy qua đường, ai nhìn tiêu diệt.
Không còn con đường sống nào giành cho nữa.
Người nói, ông trời không bao giờ tuyệt đường sống của ai.
Trong thời điểm khó khăn nhất, một người bạn của Cố gọi điện đến.
Người này nói rằng đã gây dựng được sự nghiệp Thái Lan và sẵn sàng đón nhận, giúp bắt đầu lại từ đầu.
Trong bước đường Cố kẻ ch*t đuối vớ được cọc.
Anh không chú ý những tin đầy rẫy lúc bấy giờ, chẳng quan các lớn liên tục khuyến cáo rằng không nên đi du lịch nước ngoài thời gian này.
Anh kéo theo Hương Ngọc, vội vàng bay Thái tìm người bạn kia.
Ngày đầu tiên nơi, người bạn sắp xếp sạn sang nhất để tiếp đãi cả hai.
Cố động rơi nước mắt:
"Người em, ơn cậu."
Người bạn vỗ vai trấn an ta, đi sạn:
"Đừng sáo chúng quen nhau bao năm rồi. Cậu gặp khó khăn, sao tôi có yên không giúp chứ?"
Sự hào của người bạn Hương ngạc nhiên.
Cô lòng Cố nói ra những lời ngọt ngào:
"Anh vẫn là bạn của tin không cô vợ trước của anh, là người tình nghĩa."
Tôi đã Cố thân bại liệt, hiện không còn gì tay cả, chắc chắn h/ận tôi thấu tận xươ/ng tủy.
Anh xua tay:
"Đừng bao giờ nhắc người đàn bà đó nữa, thật xúi quẩy!"