Sáng hôm sau, tôi vác ba lô vải đến nhà họ Lâu. Lâu Manh Manh dẫn theo một đám bạn lẽo đẽo phía sau. Nhà cô ta ở khu biệt thự phía nam thành phố, tuy không bì được với dinh thự nhà Giang Hạo Ngôn, nhưng biệt thự rộng cả ngàn mét vuông cũng thuộc hàng khủng.

Vừa bước qua cổng, tôi đã thấy ông thầy phong thủy người Hồng Kông đứng chờ sẵn. Ông ta khoảng sáu mươi, dáng người g/ầy guộc, tóc hoa râm, chòm râu dê ở cằm, mặc trang phục thời Đường toát lên vẻ trang nghiêm, khí chất tiên phong đạo cốt.

Lâu tổng niềm nở mời tôi vào phòng khách, sai người pha trà.

"Xùy, Lâu Phúc Sinh, đây là đại sư mà anh mời? Một con nhóc trẻ ranh? Anh có bị sao không đó?" Lâu phu nhân liếc nhìn tôi từ đầu đến chân với ánh mắt soi mói, mặt lộ vẻ kh/inh thường. Lâu Manh Manh chạy lại ôm cánh tay bà ta, ngửa mặt lên kiêu hãnh: "Mẹ ơi, con đã bảo rồi mà, cô ta là đồ l/ừa đ/ảo!"

Bà ta vỗ vỗ tay con gái, gật đầu với thầy Trần: "Thầy Trần, mặc kệ cô ta, chúng ta bắt đầu đi."

Nhưng thầy Trần không dễ dàng bỏ qua tôi. Ông ta khoanh tay đi tới trước mặt tôi, ánh mắt lạnh băng: "Cô bé, giới huyền môn coi trọng chính thống. Chu Dịch bát quái, trạch kinh thanh nang, cô đọc được mấy cuốn? Dù học từ trong bụng mẹ tới giờ cũng chỉ là chút da lông thôi. Tôi gh/ét nhất loại người giả danh huyền học, nếu thế thì mời cô về cho!"

Tôi phớt lờ ông ta, quay sang nhìn Lâu tổng. Thầy Trần cũng liếc về phía gia chủ, giọng càng thêm nghiêm khắc: "Lâu tổng, các vị đang đùa cợt sao? Giang hồ có quy củ môn phái, người phái Phong môn chúng tôi đều có bí kíp gia truyền. Lẽ nào lại để nhiều người cùng xem? Nếu ông nhất định giữ cô ta lại, tôi xin đi!"

Nghe vậy, Lâu tổng do dự. Lúc đầu ông rất kiên quyết, nhưng phong thái đĩnh đạc của vị đại sư Hồng Kông này trông đích thực là chân truyền. Nhìn bộ đồ nghề la bàn, chuông Tam Thanh, ki/ếm gỗ đào bên cạnh còn hai trợ lý áo vest đứng hầu, đúng chất cao nhân chính phái.

Đám bạn đứng sau xì xào bàn tán:

"Trời ơi, Kiều Mặc Vũ x/ấu hổ thật, giả làm đại sư bị lật tẩy ngay, sắp bị đuổi cổ rồi"

"Phải đó, là tôi chắc ch*t khiếp không dám ngẩng mặt".

Thầy Trần phẩy tay, hai trợ lý lập tức tiến lên: "Mời cô sinh viên này ra ngoài."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sao không trả lời con?

Chương 16
Tôi nhắn tin cho ba nhưng lại lỡ gửi nhầm cho ông sếp lạnh lùng. [Ba ơi, mua cho con mấy cái quần lót đi, cái con đang mặc lỏng quá rồi.] [Nhớ mua size nhỏ nhất cho nam nhé, của hãng CK ấy.] [Cái này rộng quá, hoạt động nhiều dễ bị hớ lắm.] [Ba ơi, sao không nói gì vậy? Con thương ba nhất mò.] [Ba ơi, không phải con cố tình bắt ba mua đâu, chỉ là lương ít quá, không đủ xài, hay là ba chuyển cho con ít tiền nha?] Đối phương: [Chê lương ít đến vậy à?] Tôi: [Ba ơi ba à, ba yêu dấu của con.] Đối phương: [..................] Đối phương: [Chuyển khoản 50.000] Đối phương: [Chụp ảnh gửi đây, xem rộng cỡ nào.] Giây tiếp theo, ông sếp lạnh lùng gõ bàn tôi. “Tống Thừa, vào phòng làm việc của tôi một chuyến.”
118.89 K
4 Mất Kiểm Soát Chương 27
7 Va Phát Cong Luôn Chương 20
10 Đinh Máu Trấn Quan Chương 15
11 Lồng Vỡ Chương 26

Mới cập nhật

Xem thêm