Vị Thần Cuối Cùng

Chương 26

04/10/2024 09:59

Cô nương trước mặt mặt nước tĩnh lặng hồi lâu.

Ta ấy muốn gì, ấy nghĩ gì.

Nhưng tất trọng.

Số phận tua hết con đường ấy đi, hôm gặp được nương vậy là Thiên đạo thời gian nương giới đi đến hồi kết, ấy trở thời ban của ấy.

Khi thấy tin tốt nương hề động đậy, chút mừng xuất hiện.

Cô ấy nói, bây giờ của mình, ấy quay đây?

Tuổi xuân qua, cơ tàn.

- Nếu quay nào, vậy thì dứt khoát nữa.

Ta rất bất ngờ nương trả lời cho ta.

Vậy ấy thêm một nữa, nếu bỏ lỡ thời gian quay nếu cơ hội sau, sẽ rất khó để ấy trở về. Nếu nương may ch*t giới nghĩa cách để trở thời ban nữa.

Cuối cùng nương ngẩng đầu, sau mỉm cười trả lời: “Ừm.”

Sau đó, nương bê cho trà, bảo sau nếm tay nghề bây giờ của ấy thì sẽ tiễn đi.

Ta cam tâm, thậm chí hơi hiểu.

Khi sánh vai cùng bước, hỏi ấy tại sao quay một lần.

Nhưng ấy ngẩng bầu trời trong xanh, mỉm cười lắc đầu.

Cho dù là đương nhiên hiểu.

Đến cuối cùng, được trả lời từ chỗ nương.

Ta làm trái nghĩ của ấy khỏi được, vì vậy đành đi của ấy.

Trước đi, sẽ thời đợi ấy một khoảng thời gian, nếu ấy thay đổi định, thì khế ước thân liền liền giữa chúng sẽ gọi bên cạnh ấy.

Cô nương gật đầu, đáp một được, sau vẫy tay chào tạm biệt ta.

Lần lướt mây, cưỡi mây mà đi từng bước loài người xa nương.

Cũng đi bao xa, quay lại, nương ven hồ thấy đâu nữa, rốt cuộc ấy đi phía bóng của xung quanh yên tĩnh tựa một bức tranh, gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ tan rộng ra từng vòng tròn.

Trong lòng trở trống rỗng.

Có lẽ, bắt tìm ki/ếm, tìm người thú vị tiếp theo, đến thực hiện ước nguyện của họ.

Vì vậy đi nữa, mà thay vào là cưỡi mây, vọt vào hư không.

Lần này…

Ta là thần linh.

Cũng là muôn dân.

Hết.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm