Lần đầu tiên có người khen tôi đẹp.
Thật ngại quá đi.
Tạ Miễn đúng là người tốt.
Tạ Miễn bảo sẽ dẫn tôi ra ngoài mở mang tầm mắt, đưa tôi đến một câu lạc bộ.
Trong phòng VIP đông nghịt người, ai nấy đều gọi Tạ Miễn là "Tạ Đạo".
Tôi trố mắt nhìn những chàng trai cô gái đang lắc hông uốn éo quanh các đại gia.
Vừa ngồi xuống, Tạ Miễn đã có cô gái xinh đẹp tới ngồi cạnh, đưa rư/ợu mời hắn uống.
Tạ Miễn uống từ tay cô ta, vỗ nhẹ vào eo cô ta, cười nói: "Đi chỗ khác chơi đi, hôm nay anh dẫn người theo rồi."
Cô gái nhìn tôi, giọng đầy ẩn ý: "Tạ Đạo đổi khẩu vị rồi à?"
Tạ Miễn đưa tôi ly rư/ợu ngọt, chẳng thèm đáp.
Khi người kia đi khỏi, hắn bóp má tôi quay sang trái: "Nhìn kìa."
Trong góc, một chàng trai mặc áo sơ mi đen đang uốn éo trước mặt anh tóc trắng trẻ tuổi trên ghế sofa, uốn éo rồi lại ngồi lên đùi tóc trắng, ngậm ngụm rư/ợu định mời anh ta, còn đưa tay luồn vào trong áo sơ mi đen.
Giỏi…thật là cao tay!
Tạ Miễn ghé tai tôi hỏi: "Biết uốn éo không?"
Tôi lắc đầu, cái này mẹ tôi chưa dạy.
Tạ Miễn bảo: "Không phải muốn quyến rũ Tạ Nghiễn sao? Học theo người ta đi."
Tôi vô thức phản bác: "Em không có."
Tạ Miễn chẳng thèm nghe, chỉ bên kia rồi nói: "Anh đóng vai Tạ Nghiễn cho em, em cứ học theo người ta, quyến rũ được anh là quyến rũ được Tạ Nghiễn."
Tôi nhấp một ngụm rư/ợu, hơi do dự.
Tạ Miễn tiếp tục châm ngòi: "Cún con, anh đang giúp em đấy."
Tôi động lòng, x/á/c nhận với Tạ Miễn: "Em học được là sẽ quyến rũ được Tạ Nghiễn sao?"
"Thật mà." Tạ Miễn cười rất đẹp, "Anh hiểu Tạ Nghiễn, anh ta thích loại đỏng đảnh."
Vậy thì thử xem.
Tôi vụng về học theo chàng trai kia.
Ngồi vắt ngang người Tạ Miễn uốn éo, vừa uốn vừa học cách cởi áo.
Tạ Miễn kẹp điếu th/uốc dựa vào sofa thầm chỉ dẫn: "Eo mềm hơn chút, biên độ rộng thêm chút."
Tôi uốn éo hồi lâu, hơi sốt ruột, bèn chuyển sang bước tiếp theo, học người ta ngậm ngụm rư/ợu, túm cổ áo Tạ Miễn định mời hắn uống.
Tạ Miễn chưa kịp phản ứng, môi tôi đã áp sát, truyền rư/ợu vào miệng hắn.
Tạ Miễn không cười nữa, mắt trở nên sâu thẳm.
Khi tôi định rút lui, hắn ấn đầu tôi lại, cắn ch/ặt môi không cho thoát.
Tạ Miễn dùng một tay ôm eo tôi, ấn tôi ngồi lên đùi, tay kia luồn vào trong áo.
Lần đầu tiên tôi bị người ta làm thế.
Khi bị kéo ra, tôi vẫn nhắm nghiền mắt chu mỏ, bĩu môi, bất mãn giãy giụa.
Cho đến khi giọng nói lười biếng của Tạ Miễn vang lên: "Sao anh cả lại hứng thú tới chỗ này?"
Anh cả?
Hả?
Anh cả!
Tôi tỉnh táo hẳn, mở mắt ra thấy Tạ Nghiễn.
Anh mang theo hơi lạnh của đêm đông, gương mặt bình thản, cảm xúc có vẻ rất điềm tĩnh, lạnh lùng nhìn Tạ Miễn đang ngồi bất cần đời trên sofa: "Em không nên dẫn em ấy tới đây."
Tạ Miễn nở nụ cười: "Anh cả sống khổ, nhưng đâu thể bắt mọi người khổ theo? Cún con cũng khá thích nơi này mà."
Rồi hắn cố tình nháy mắt với tôi: "Đúng không, cún con?"
Tạ Nghiễn cúi đầu, cởi găng tay ra.