Cuối tuần dự án khởi động, tôi đưa Trình Thư Dã về nhà.
Bố tôi gật gù hài lòng: “Tốt! Có Tiểu Niên bên cạnh, bố yên tâm.”
Sao trước đó còn chê trẻ con, giờ lại thích nghi nhanh thế?
Nhưng bản tính khó đổi, ông chỉ để ý giá trị thương mại của Trình Thư Dã.
Có được thêm đứa con trai này, ông mừng thầm.
Trình Thư Dã ngoan ngoãn uống rư/ợu, đ/á/nh cờ cùng bố tôi.
Ông vui đến mức đồng ý cho tôi dọn ra ở với hắn.
Đêm đó, Trình Thư Dã ôm tôi đầy kiêu hãnh: “Thấy chưa? Tôi nói rồi mà! Bố em thích tôi lắm!”
“Ai là người nhường dự án cho Chu gia? Ai là người đặc biệt m/ua rư/ợu Pháp tặng bố tôi? Ai…”
Chưa nói hết câu, hắn đã hôn lên môi tôi như trừng ph/ạt.
Rõ ràng chính hắn mới là người căng thẳng!
Tôi thoát khỏi vòng tay hắn, từng bước đi về phía thư phòng, còn quay lại vẫy ngón tay: “Lại đây.”
Trình Thư Dã cười khẽ: “Lần này đổi địa điểm à?”
Tôi ngả người trên bàn làm việc, ánh mắt đầy d/ục v/ọng.
Cổ áo mở rộng để lộ làn da.
Trình Thư Dã đen mặt bước tới.
Khi hắn chuẩn bị ôm lấy, tôi đưa ra tập tài liệu: “Trình tổng, ký giúp tôi.”
Thoáng nhíu mày, hắn hiểu ngay ý tôi.
Trình Thư Dã đưa tay hất đống tài liệu đi, nhấc bổng tôi lên bàn: “Trợ lý Chu, ở nhà không bàn công việc, chỉ yêu đương.”
Nụ hôn cuồ/ng nhiệt cư/ớp đi hơi thở của tôi.
Khi tôi mềm nhũn, hắn thì thầm sau lưng: “Cùng ký nhé.”
Bàn tay hắn phủ lấy tay tôi, từng nét bút hiện lên trang giấy.
Gió lùa qua cửa sổ khép hờ, lật mở trang giấy mỏng in dòng chữ: Hợp đồng tình yêu.
Nơi ký tên hiện ra hai cái tên ng/uệch ngoạc:
Chu Tư Niên.
Trình Thư Dã.
(Hết)