Tôi dừng lại, nắm lấy Tống Cẩn.
Bàn cậu những khớp ràng, lúc này lạnh.
"Anh vậy phải thời gian sau này Cẩn tốt hơn sao?"
Giọng cậu hồ, mái tóc nhẹ chạm vào vành tôi, ngáy.
"Anh, có tiền thì đã sống tốt Nếu vậy, em sẵn sàng đưa tất cả gia sản anh, có phải bận rộn thế này nữa không?"
"?"
Nghe cậu vậy, thật sự ngàng, đối xử tốt Tống Cẩn để tránh kết cục nhưng giờ cậu như vậy, vượt quá tưởng tôi.
"Em vậy Em sợ lừa em à?"
Tống Cẩn ngẩng lên, trong cậu có những cảm xúc hiểu.
"Nếu muốn, lừa thì lừa thôi."
Có lẽ vì quá chân thành cậu kiên tâm phải đ/á/nh bại Quân.
Tối hôm đó, và Tống Cẩn như thường lệ nằm chung một giường.
Có lẽ do mấy qua phải căng thẳng quá, nằm giường mềm mại, nhanh chóng màng.
Khi sắp ngủ, hồ nghe tiếng Tống Cẩn.
"Anh, nếu muốn, em mọi thứ vì anh."
10
Ngày hôm sau cuối tuần, công việc chuẩn bị buổi đấu giá cũng gần xong, đúng lúc hôm nay chủ nhật, Tống Cẩn cũng nhà.
Tôi và Tống Cẩn đi m/ua đồ ăn xong thì đang đi đường.
Khi chờ đèn giao thông, một mất kiểm soát lao thẳng về phía tôi.
Lúc đó đang quay chuyện Tống chú ý.
"Anh! Cẩn thận!"
Tống Cẩn lập tức kéo nhảy sang một bên, thiếu một giây nữa đã đây rồi.
Tôi h/oảng s/ợ ngẩng nhìn về phía vừa lao tới, trong đột nhiên hiện lên cảnh cái trong cốt truyện, bụng cuộn lên, suýt chút nữa ra.
Ngay sau đó, cửa kính hạ xuống, người trong cười nham nhở, có tình trạng khỏe tốt.
"Ha ha ha ha... sao đ/âm mày... Cô em gái thì được hưởng hoa phú quý... Đều tại mày, đây cảnh báo mày..."
Tôi lập tức đây người Quân thuê.
Nhìn cảnh m/áu me bét, cảm vô cùng khó chịu, đến có đứng dậy, đ/ập cũng trở nên trống rỗng.
Ngay sau đó, bàn lạnh lẽo Tống Cẩn che tôi, rơi vào vòng áp cậu ta.
"Đừng những chuyện đó xảy đâu, em để những chuyện đó xảy đâu..."
Nước chảy xuống qua những khe cậu óc hoàn toàn biết sao.