“Cô nóng vội cái gì thế.” Tên tài xế không liếc mắt, ngón tay gõ nhịp lên vô-lăng, “ Ngày sinh tháng đẻ của tôi còn chưa nói cho cô biết đâu.”
Hắn nhìn tôi cười, nhe hbờ môi dày để lộ hàng răng vàng ố vì th/uốc lá.
“Nói đi.”
Tôi thả lỏng người, cơ thể trở nên mềm nhũn dựa vào thành ghế.
“Cái gì?”
“Ngày tháng năm sinh của anh đấy.”
Hắn ngẩn người, không ngờ lúc này tôi còn hứng thú xem bói cho hắn liền đọc đại một dãy số.
Tôi lẵng lẽ lập lá số, bấm ngón tay tính toán.
“Khi còn là thiếu niên thì lận đận, ba tuổi mất cha, năm tuổi mất mẹ, số trời định vốn có một cậu con trai nhưng yểu mệnh.”
“Nửa đầu còn đúng đôi phần, nửa sau toàn nói nhăng.”
Gương mặt hắn lộ rõ vẻ bất mãn.
Tôi phớt lờ, tiếp tục: “Hai mươi lăm tuổi vào tù hai năm, vừa ra khỏi đã…”
“Gi*t hai người.”
Tài xế liếc mắt nhìn tôi, ánh mắt sắc lạnh như d/ao cứa.
“Cô điều tra tôi?”
Tôi cúi đầu, mặt mày nghiêm trọng bấm độn kỹ càng, tính đi tính lại ba lần.
“Không đúng, không đúng rồi.”
Hắn tò mò cúi người lại gần: “Không đúng chỗ nào?”
“Tài cũng là họa, dù làm ăn với người khác nhưng chưa từng muốn chia sẻ lợi ích.”
“Quan trọng nhất là, quẻ bói này nói rằng bảy ngày trước, anh đã ch*t rồi.”
Tôi thành thật đáp.