Tiệm Cà Phê Mèo Địa Phủ

Chương 1

15/08/2024 17:04

Sau khi bạn trai ch*t, tôi ngày ngày hóa vàng len lông mèo.

Anh ấy không nhịn được nữa, mặt xanh đen đứng ở trước mặt tôi: “Hà Thanh Thanh, nhiều quá rồi, anh cũng mở cả chuỗi cửa hàng cà phê mèo ở địa phủ luôn rồi.”

-----

Trong cửa tiệm đồ dùng mai táng, tôi chăm chú nhìn những ngón tay múa lượn của ông chủ, nghiêm túc nhắc nhở: “Ông chủ, ông làm chắc đó nhé, nếu không sức khỏe mèo con không tốt sẽ dễ bị bệ/nh lắm.”

“Cô yên tâm, với tay nghề tổ truyền của tôi, sức khỏe của mèo con chắc chắn khỏe như vâm.”

Tôi gật gật đầu: “Lần này làm mấy bé mèo vàng nhé, bạn trai tôi thích lắm.”

“Được.” Ông chủ nghía về phía một cái thùng: “Đây là thức ăn mèo nhập khẩu mới tới, vị gà tây, mèo rất thích đó, có muốn lấy chút thử không?”

“Lấy, lấy luôn.” Tôi vẫy vẫy tay, quay người nhận cuộc gọi: “Alo, chị Lệ.”

“Thanh Thanh, có phải em lại chạy tới phát sóng trực tiếp của người ta để mắ/ng ch/ửi không hả? Chị đã nói với em bao nhiêu lần rồi, phải chú ý đến phẩm chất.”

“Thứ đạo sĩ ba lừa bảy lọc đáng bị ch/ửi mà. Chị Lệ đừng lo nữa, dù sao thì hình tượng của em cũng đã hỏng từ lâu rồi mà, cứ để thuận theo tự nhiên đi.”

Tôi không nói gì thêm và cúp máy, tiếp tục chăm chú nhìn ông chú làm mèo giấy.

Với vai trò là một ngôi sao nữ nổi tiếng nhờ vẻ đẹp, sự nghiệp của tôi từ đầu đến cuối cũng không thăng không trầm.

Cho đến khoảng thời gian gần đây, vì bị l/ừa đ/ảo mất vài trăm triệu mà được lên bản tin thời sự của đài truyền hình trung ương, thì tôi bỗng chốc trở nên nổi tiếng trong vòng một đêm.

Trong màn hình, người dẫn chương trình của đài truyền hình trung ương cầm micro nói: “Bây giờ chúng tôi mời người có liên quan là bà Hà chia sẻ về trải nghiệm bị l/ừa đ/ảo của mình.”

Bà Hà đã bị làm mờ mặt gượng gạo hắng giọng: “Tôi đã tìm được một vị đại sư, ông ta nói mình có thể thực hiện nghi thức triệu h/ồn, có thể giúp tôi gặp lại người bạn đã khuất lần nữa, với chi phí là 3 triệu. Thế nhưng sau khi chuyển tiền, ông ta đã lập tức biến mất."

"Bây giờ tôi đã rất hối h/ận, vô cùng hối h/ận."

Đoạn video này được phát sóng trên một kênh của đài truyền hình trung ương, tất cả các bình luận đều là "Ha ha ha."

"Ôi trời ơi, bà Hà, đây không phải là Hà Thanh Thanh sao!"

"Cười vãi, chẳng trách chủ đề livestream hôm qua của cô ấy lại nói về phòng chống l/ừa đ/ảo suốt 3 tiếng đồng hồ."

"Cô Hà - Người chống l/ừa đ/ảo số 1 / Ảnh đầu chó."

Có thể nói, khổ luyện kỹ thuật diễn xuất không ai hay, nhưng khi bị lừa thì cả thiên hạ biết.

Từ sau khi bị lừa, tôi đã rút kinh nghiệm xươ/ng m/áu, tận dụng mọi thời gian rảnh ra dốc sức chống l/ừa đ/ảo, kiên quyết trở thành người chống l/ừa đ/ảo số 1.

Ngay ngày hôm qua, tôi vô tình lướt trúng một phòng phát sóng trực tiếp giả thần giả q/uỷ.

Người đàn ông mặc trang phục màu đen, dải vải màu đen che hai mắt, chỉ để lộ ra sống mũi cao ngất và đôi môi đỏ hồng.

Phía sau anh ta là bóng đêm, chỉ có hai đồng nam đồng nữ bằng giấy đứng ở hai bên, trông rất âm u rùng rợn.

Dưới phần bình luận đều gọi anh ta là “đại sư” với vẻ đầy tôn kính.

Ngay khi thấy vậy, tôi lập tức cảm thấy bực mình. Chủ động gửi yêu cầu gọi video trực tiếp, mạnh dạn mở micro: “Đại sư, xin hỏi anh có tin vào nhân quả báo ứng không? Giả danh lừa bịp chắc chắn sẽ phải trả giá đấy.”

Đạo sĩ áo đen nhướng mày: “Vậy cô có biết ăn nói bừa bãi cũng sẽ xui rủi liên miên không?”

Tôi vừa định đáp lại anh ta, màn hình điện thoại đã bị chú mèo “bò sữa” bất ngờ nhảy lên bàn che mất.

“Hoa Hoa, lại đây.” Tôi gọi nó, đang định đưa tay bế thì nó đã quay đầu chạy mất.

Bởi vì tôi đang gọi video trực tiếp, phần bình luận đã trở nên sôi động.

“Nhường đường, nhường đường nào. Quân nhà họ Hà tới chống l/ừa đ/ảo rồi.”

“Hay lắm, cuối cùng tôi cũng được chứng kiến trận chiến chống l/ừa đ/ảo rồi.”

Có lẽ nhìn thấy lượng người xem khổng lồ mà tôi mang tới, thái độ của vị đại sư áo đen đột nhiên trở nên mềm mỏng hơn: “Trông ngoại hình của cô hiền hòa, tôi có thể thực hiện một điều ước của cô.”

Tôi không nhịn được mà phản bác: “Thực hiện một điều ước của tôi? Dám hỏi các hạ là đạo sĩ hay là rùa trong giếng cầu nguyện?”

“Cả ngày cứ giả thần giả q/uỷ lừa lọc đảo đi/ên, thật là vô liêm sỉ.”

Lời nói vừa dứt, phần bình luận càng trở nên sôi nổi hơn.

“Cho dù bị lừa cũng không nên công kích người khác một cách vô cớ chứ, phải có lòng tôn kính với q/uỷ thần.”

“Lầu trên, l/ừa đ/ảo thích những người như cậu lắm đấy.”

“Anh trai đạo sĩ đẹp trai thế này, tôi tin anh ấy không phải kẻ l/ừa đ/ảo.”

“Cô tin tưởng anh ta như vậy, sao không m/ua lá bùa 23 nghìn tệ trong giỏ hàng của anh ta đi, không muốn hả?”

Càng ngày càng nhiều người ùn ùn kéo vào phòng phát sóng trực tiếp, đạo sĩ đồ đen nhíu mày, tắt phát sóng trực tiếp.

Buổi phát sóng trực tiếp này sau khi được các trang marketing chỉnh sửa thêm mắm dặm muối đã gây ra tranh cãi cực lớn, tôi lại một lần nữa leo lên top trending.

Có người ủng hộ, có người ch/ửi bới, nhìn chung là ý kiến trái chiều.

Nhưng những chuyện này đối với người đang nghỉ phép như tôi mà nói đều chẳng quan trọng.

Quan trọng là hôm nay tôi phải đ/ốt một ít mèo giấy tặng bạn trai.

Tôi vỗ vỗ vào túi ở cốp sau: "Ông chủ, lần sau có thể làm gấu trúc không, tôi nghĩ bạn trai tôi sẽ thích lắm."

"Nhưng mà đó là động vật quý hiếm, địa phủ cho nuôi không nhỉ?"

Ông chủ do dự hai giây: "Hình như được nuôi, tạm thời chưa nghe nói địa phủ có luật bảo vệ động vật quý hiếm."

"Vậy được rồi, tháng sau tôi sẽ qua lấy, bây giờ tôi đặt trước nhé."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
7 Chúng Ta Chương 18
8 Thần Dược Chương 15
10 Bé Lục Cục Cưng Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Hợp hoan mật

Chương 6
Năm đến tuổi cập kê bàn chuyện thông gia, mẹ cho tôi uống hợp hoan mật - một phương thuốc bí truyền. Bà nói sau này phu quân nhất định sẽ yêu tôi điên đảo. Nhưng đến năm mười tám tuổi, phụ thân phạm tội bị giáng chức, họ Bùi liền muốn hủy hôn. Tôi quay lưng cưới Tiêu Hàn Sinh - võ tướng thô lỗ từng chịu ơn cha tôi. Đêm động phòng, nam nhân lạnh lùng tuyên bố: "Ta biết tiểu thư kết hôn với ta chỉ vì bất đắc dĩ. Ta... sẽ không đụng chạm đến nàng!" Tim tôi giá lạnh, đang lúc bối rối thì những dòng bình luận lấp lánh hiện ra: [Chà! Nam chính đúng là ngốc, khát khao bao năm cuối cùng thành sự thật lại không dám động tay] [Nữ phụ thân mềm da thịt, mỹ nhân hiếm có, chỉ có nam chính thô lỗ này mới 'tiêu hóa' nổi] [Nữ phụ không biết của quý, dù sau này thanh mai trúc mã cưới nàng về, vì không tương xứng chuyện phòng the cuối cùng cũng xa cách, đổi lòng] [Thế càng hay, để nam chính giữ trinh tiết gặp được nữ chính yêu thương, cho nữ phụ hối hận!] Nghe theo bình luận, tôi run rẩy cởi giải y đai: "Phu quân... xin người thương thiếp!" Nến hồng cháy suốt đêm, sáng dậy tôi mềm nhũn không sao ngồi dậy nổi. Rốt cuộc là ai không chịu nổi ai đây?
Cổ trang
Ngôn Tình
1