"A a a!"

Tôi hét ầm lên, mắt một khoảng tối đen, giây lát chợt mở bừng mắt ra.

Lần này, hoàn tỉnh táo.

Hoàn tỉnh táo.

Tôi nằm một hang băng.

Xung quanh băng kết bởi tà khí.

Còn bị đông cứng lớp băng, không thể di chút nào.

Tôi đảo mắt, lớp băng nhìn thấy hình ảnh phản chiếu bên mặt băng, một với da thịt m/áu bị phong ấn ở khối băng khổng lồ.

Đó tôi.

Tôi bị da người!

Linh h/ồn của cuối cùng đã trở thể mình, nhớ ra tất cả.

Ngày đó, Phạm Tiểu đã dụ ra núi, cùng chị gái của ta bí thuật hơi thở của tôi, đó da của ra!

Chị gái của ta mặc da của giả trang thành tôi. Còn phong ấn h/ồn của da khiến cho quên những chuyện kia, sống giống như một bình thường.

Tôi thông sư có cảm rất mạnh, thể thật bị phong ấn lớp băng, h/ồn của thường xuyên xuất hiện liên hệ cảm ứng với thể lớp băng, cho nên mới có bị lớp băng bao vây.

Chị gái của Phạm Tiểu ẩn da của tôi, khi ta muốn sẽ h/ồn của đi, da của chuyện á/c.

Người trường học gi*t.

Người thành cũng gi*t.

Không, nói là, lợi dụng da của hành động dưới ánh mặt trời.

Nguyên nhân hai bọn hơi thở cho vì...

Tôi đảo mắt sang bên phải.

Phía mặt băng có một tảng đ/á suốt như lê.

Thạch linh.

Tôi cảm thạch tương thích với tôi, vật chứa đựng tốt cho nên bọn không muốn ch*t.

Hai Lục vì Lục đã nói một "Thạch chỗ em."

Bọn sợ Lục dẫn tìm thạch linh, nên cố ý lợi dụng Lục Tuyết.

Tôi rằng, bọn không chỉ muốn tay Lục Tuyết, mà rất có khả sẽ da của nhà tôi!

Tôi ngăn tất cả!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm