Yêu Anh Là Bản Năng Của Em

Chương 17

20/06/2024 11:27

17

Tôi tiễn Đỗ Lê ra khỏi cửa, cậu ấy bảo tôi quay về trước đi, nhưng tôi vẫn đưa cậu ấy lên xe.

Trên đường trở về, trời chiều nhàn nhạt rơi xuống, băng tuyết có chút tan rã, trong công viên có không ít người đang vui chơi, tôi dừng bước nhìn lại. Đã lâu không tới nơi này chơi, trước kia thích cùng Ôn Hòa An tản bộ ở chỗ này, khi đó năm tháng yên tĩnh.

Bỗng nhiên, bên chân tôi nhảy ra một con mèo cam.

“Meo meo~”

Mèo quýt khoác ánh chiều tà dùng đầu cọ ống quần của tôi.

“Quả quýt nhỏ!” Tôi ôm nó vào lòng, nó cũng không phản kháng.

Quả quýt nhỏ sống trong công viên này, trước đây tôi thường đến cho nó ăn, vốn định mang nó về nhà, nhưng nó thế nào cũng không chịu, đối với ai cũng rất đề phòng. Đây là lần đầu tiên thân thiết với tôi.

“Đã lâu đã lâu không gặp rồi quả quýt nhỏ! Có phải em rất nhớ anh không?” Tôi cười hỏi.

“Meo meo~”

Một lát sau, có người đến cho nó ăn.

Tôi buông nó ra, quả quýt nhỏ đi ba bước quay đầu lại hai lần, meo meo hai tiếng với tôi, sau đó bước nhanh về phía đồ hộp.

Tôi nghĩ, nó hẳn là nói, ngày mai phải ra ngoài chơi!

Cũng may, khi tôi gặp lại nó, vẫn còn nhớ rõ nó.

“Bé ngoan!”

Tôi quay đầu nhìn thấy Ôn Hòa An ở ven đường vẫy tay với tôi.

Tôi đưa tay ra và chạy về phía anh.

Sau khi hai chúng tôi ôm nhau, Ôn Hòa An hỏi tôi sao lại ra ngoài.

“Bởi vì, bởi vì......”

Tôi cố gắng suy nghĩ, Ôn Hòa An thấy thế cười cười nói: “Không sao, từ từ suy nghĩ.”

Về đến nhà lúc, tôi còn đang vò đầu, nhìn thấy chén trà sau vỗ tay một cái nói: “Buổi chiều Đỗ Lê tới tìm em, sau đó cậu ấy về nhà em liền đưa cậu ấy đi ra ngoài, cho nên ở trên đường đụng phải anh đó!”

Ôn Hòa An vui mừng mà sờ sờ đầu của tôi nói: “Rất tốt, bé ngoan, em có thể nhớ được, tiếp tục cố gắng lên!”

Tôi đắc ý ngẩng đầu lên, sau đó thêm một nội dung vào kế hoạch cuộc sống hàng ngày:

Có hẹn với Quả quýt nhỏ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm